Nhất Phong lẳng lặng rời khỏi phòng nàng, trong lòng không nén khỏi bực tức. Cũng phải đường đường là một đấng nam nhi lại bị một nữ nhân chơi xỏ, thật tình hắn không biết phải giấu mặt mũi đi đâu! Nhưng hắn cũng không hiểu.. rõ ràng trước kia nàng rất hiền từ thục đức dễ sai dễ bảo sao lại trở thành một người nham hiểm, thông minh, bụng dạ khó lường chỉ trong nháy mắt? Chẳng lẽ tức nước vỡ bờ? Mà thôi hà cớ gì hắn phải tính chuyện nông sâu, hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên hộ vệ cỏn con! Chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được.
Nói thì có phần dễ nghe chứ chẳng nhẽ gần kề bên nhau sớm tối hắn lại không hề để tâm tới? Mặc dù giữa hắn và nàng luôn cách nhau bởi một bức tường luân lý. Vậy phải chăng hắn đã động tâm?
Đắm mình trong cái mớ hỗn độn đầy thắc mắc một lúc lâu, cuối cùng hắn cũng trấn tĩnh lại được tinh thần nhưng hắn lại phát hiện nàng đã rời khỏi tầm mắt lúc nào không hay! Nhất Phong liền dùng khinh kông đạp trên các mảnh ngói đỏ tươi nhưng không hề phát ra tiếng động. Sau một hồi tìm kiếm hắn đã trông thấy Nam Cung Nhược Giai một mình trong ngự hoa viên với chiếc roi vải trong tay liên tục múa may quay cuồng!
Đầu Nhất Phong chảy xuống ba vạch đen, hai mắt hút sâu chưa từng có:
- Đây.. đây là loại võ công gì vậy???
Thoạt đầu trông thấy, các chiêu thức được tung ra có phần hơi rối loạn tuy nhiên nếu xét kỹ lại thì... thật ra toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-that-ra-nguoi-co-ban-linh-gi/94064/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.