- Nàng có chắc chắn là không cần gọi đại phu không? - Cảnh Hạo Nhiên ân cần hỏi.
Nam Cung Nhược Giai nhanh lẹ gật đầu:
- Ta đã không sao, không cần phiền phức, không cần phiền phức. Thân thể là của ta, ngươi còn không tin?
- Được rồi, nếu đã không sao thì nàng nhanh chuẩn bị một chút, ta đưa nàng tiến cung dự tiệc.
Nam Cung Nhược Giai giật mình hỏi lại:
- Ngươi mang ta tiến cung sao?
- Phải!
Cảnh Hạo Nhiên biết rõ hoàng cung và yến tiệc là hai thứ tốt đẹp gì nên từ đầu đã chẳng muốn để nàng phải tiếp xúc. Cung nhân, quần thần đều đấu đá, nhân yến tiệc để nói toàn những lời châm chọc, nịnh hót, hắn không muốn làm nàng mất hứng. Bởi vì hắn biết nàng là loại người gì... bản lĩnh gì. Nếu như không có đạo thánh chỉ kia hắn thực chất cũng không muốn đi dự chứ nói gì đến mang theo Nhược Giai!
Mà lúc này Nam Cung Nhược Giai cũng mông lung suy nghĩ. Trước lúc sư phụ cái gì đó (ý nói là không biết tên) đi hình như bên tai của nàng còn nghe thanh âm hắn để lại: ''Cẩn thận Hồng Môn yến, không được cho người khác biết ngươi có tin vui, bằng không đại họa giáng xuống. Nhưng khi thời cơ tới, tin vui này sẽ là phúc mà không phải họa''. Vậy lẽ nào chính là cái yến tiệc này hay sao? Không để người khác biết nàng có tin vui, lẽ nào...
Nam Cung Nhược Giai đưa tay sờ lên bụng, nàng nhớ lại chuyện Nguyệt sự... thật là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-that-ra-nguoi-co-ban-linh-gi/2783117/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.