Chương trước
Chương sau
Nổi lên ý nghĩ này,Lạc Nhất Nhất lộ ra bản thân chiêu bài tươi cười nói: “Tiểu Thiên Hồ a,ngươi về sau đi theo ta được không a, ta mang ngươi chỗ nổi tiếng ănuống, mang ngươi đến rất nhiều nơi ngươi chưa đi qua ngoạn.” Cửu VĩThiên Hồ khinh thường hừ hai tiếng nói: “Làm trò, vừa mới đuổi theo takêu đánh kêu giết, hiện tại lại đây dụ dỗ ta, ta mới sẽ không đi theongươi đâu.”

Lạc Nhất Nhất tiếp tục thế công dụ dỗ: “Cái gìdụ dỗ, ngươi không phải luôn luôn nhìn chúng ta thôi, lúc nãy ta làm lẩu tuy rằng ngươi chưa ăn đến, nhưng nghe thấy múi vị cũng biết không tệđi. Ngươi xem ngươi, mỗi ngày tại trong khu rừng rách nát thế này, lạikhông có người cùng ngươi ngoạn, nhiều buồn thôi. Hơn nữa, ngươi vừa mới không phải còn tự tin có thể một cái tát chụp chết ta sao, nói vậy tangăn ngươi không được, ngươi mất hứng còn có thể trở về nơi này mà.”

Lời tuy nói như vậy, nhưng trong lòng Lạc Nhất Nhất âm âm cười cười, chỉcần lên tặc thuyền của ta, còn có thể không quản được Tiểu Bạch Cẩungươi sao, nga không, là Tiểu Bạch Hồ.

Cửu Vĩ Thiên Hồ nghĩnghĩ nói: “Thấy ngươi vừa rồi ở trong ảo ảnh, đối mặt sinh tử, cũngkhông bỏ qua đồng bạn, còn không tính là một người xấu, ta liền tạm thời tin tưởng ngươi, nếu ngươi dám gạt ta, ta cho ngươi xem ta lợi hại thếnào.” Lạc Nhất Nhất nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ một bộ dáng tiểu đại nhân, biện giải nói: “Cái gì kêu không tính người xấu, ta vốn không phải ngườixấu.”

Cửu Vĩ Thiên Hồ đảo cặp mắt trắng dã, nói: “Xem ngươimột bộ dáng dụ dỗ tiểu hài tử, còn nói bản thân không là người xấu.” Lạc Nhất Nhất lười cùng nó biện luận. Nói: “Được rồi, kia ngươi tên là gì?” Cửu Vĩ Thiên Hồ cao ngạo nói: “Ta là Cửu Vĩ Thiên Hồ, còn dùng tên gọilàm gì.”

Lạc Nhất Nhất nói: “Kêu Cửu Vĩ Thiên Hồ rất khôngđược tự nhiên a, lại nói tuy rằng rất thưa thớt, nhưng khẳng định còn có thể có con Cửu Vĩ Thiên Hồ khác, đều kêu giống nhau, ngay cả tên củamình đều không có, người càng lợi hại càng hẳn là có tên của riêng mình, nếu không, ta giúp ngươi đặt một cái đi.”

Cửu Vĩ Thiên Hồnghĩ nghĩ, cảm thấy Lạc Nhất Nhất nói đúng, gật gật đầu. Lạc Nhất Nhấtsuy nghĩ trong chốc lát, nói: “Ngươi cũng là lông màu trắng, ta có mộthuyễn thú đáng yêu giống ngươi, đã kêu là Chíp Bông, vậy kêu ngươi làTiểu Bạch đi.” Cửu Vĩ Thiên Hồ lắc lắc đầu, tên này quá không có trìnhđộ, thật sự sẽ để cho người khác cảm thấy nó là một cái cẩu. Lạc NhấtNhất lại trong chốc lát nói: “Hoặc là Tiểu Bạch, hoặc là kêu Bạch Bạch,thế này mới phù hợp đặc điểm của ngươi, chính ngươi chọn đi.” 

Cửu Vĩ Thiên Hồ rối rắm nửa ngày, thực buồn bực, nàng quả nhiên là nữ nhânngốc, đặt tên thật khó nghe, nhưng nó lại nghĩ không ra tên hay, đànhphải rầu rĩ nói: “Vậy thì Tiểu Bạch đi, người khác khẳng định sẽ khônggiống như ngươi không kiến thức, xem ta trở thành con chó nhỏ.”

Lúc này, Lạc Nhất Nhất đang cao hứng vì dụ dỗ thành công, không rảnh trảlời Tiểu Bạch bực tức. Phong Minh giương mắt, trong lòng âm thầm kinhngạc, cứ như vậy lừa dối Cửu Vĩ Thiên Hồ, hai huyễn thú bên người nàngsẽ không cũng là như vậy đến đi?

Tiểu Bạch tiến vào Phượnggiới của Lạc Nhất Nhất, nhìn một đám thương hoạn cùng hôn mê Chíp Bôngvà Đằng Long, nói thầm nói: “Không nghĩ tới nữ nhân ngốc này có thể khếước nhiều huyễn thú như vậy. Bất quá, như thế nào đều bị như vậy?”

Nhìn Chíp Bông cùng Đằng Long đang hôn mê vây quanh một quả trứng màu phấnhồng, tò mò tiêu sái đi qua. Nghĩ rằng: không sai, không sai, trứng rấtđáng yêu, còn có con thú đáng yêu giống mình không biết là loài gì.

Lúc này, thanh âm Lạc Nhất Nhất truyền đến: “Tiểu Bạch, Chíp Bông cùng Đằng Long đều hôn mê, ngươi giúp chúng nó chiếu cố quả trứng kia nga.” Móngvuốt Tiểu Bạch nháy mắt rời xa quả trứng, run rẩy hỏi: “Ngươi nói là quả trứng này là của chúng nó?”

Lạc Nhất Nhất cười ha ha nói:“Ngươi nhìn không ra hai chúng nó đều là giống đực sao?” Nghe được LạcNhất Nhất cười nhạo, Tiểu Bạch oán hận nói: “Cho nên ta mới không nghĩra… “

Rất nhanh, Tiểu Bạch liền vì hai người giải ảo trận,hai người nhất thời cảm giác vết thương bị ở Mê Huyễn Lâm đều không còn, một lần nữa đánh giá tình cảnh chung quanh, nhất thời không nói gì,nguyên lai bọn họ luôn luôn đi lại trong một khu rừng nhỏ rộng một ngànthước vuông.

Đi ra khu rừng không bao lâu, phía trước chínhlà chiến trường, chiến trường giờ phút này liền giống như Tu La ĐịaNgục. Tất cả yêu thú đều tự giết lẫn nhau, không chết không ngừng. Trênbầu trời, Mị Cơ lúc trước biến mất đang bừa bãi cười to. Nhìn thấy LạcNhất Nhất cùng Phong Minh xuất hiện, Mị Cơ ngoài ý muốn nói: “Đưa mỹnhân như ngươi vào Mê Huyễn Lâm, ta còn đau lòng đáng tiếc thật lâu,không nghĩ tới các ngươi thế nhưng đi ra. Lần trước ta chỉ lo lắngngươi, không đếm xỉa tới bọn họ, lại lo lắng tên Cuồng Xà kia, lần nàyvừa vặn, cho các ngươi xem trò hay.”

Không đợi Phong Minh mở miệng nói chuyện, Tiểu Bạch khinh thường hừ hai tiếng, nói: “Loại tiểuxiếc này, cũng dám lấy ra làm mất mặt xấu hổ.” Đối với phía dưới huy hai móng vuốt, yêu thú đang giết chóc lập tức dừng lại, hai mặt nhìn nhau.Không rõ sao mình lại có thể cùng đồng bạn tàn sát, vừa mới rõ ràng nhìn thấy đối phương là yêu thú quân địch.

Lúc này những ngườikhác cũng chú ý tới đám người Mị Cơ cùng Lạc Nhất Nhất trên bầu trời,hét lớn: “Lại là nữ nhân hồng y, nhất định là nàng sử dụng yêu pháp.”Phong Liệt trước tiên đi đến trước mặt Lạc Nhất Nhất, kích động nói:“Nhất Nhất, ngươi không có việc gì thật tốt quá, ta vẫn không tìm thấyngươi.” Lạc Nhất Nhất nói: “Liệt, chuyện khác ta tối nay nói cho ngươibiết, chúng ta trước giải quyết nữ nhân này mới được.”

Phong Liệt ngưng trọng gật gật đầu, nói: “Uh, lúc trước lại có quân địch độtkích, phái quân đi ra ngoài nghênh địch, lại không nghĩ rằng là gặp phải loại tình huống này. Không biết nữ nhân kia sử dụng yêu pháp gì, nếunhư không nhờ các ngươi đi ra, căn bản nhìn không thấy nữ nhân kia cũng ở trong này.”

Lúc này Mị Cơ gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Bạchbên người Lạc Nhất Nhất, trong lòng nghi hoặc bất an dần dần mở rộng.Vung tay lên, các loại ảo trận xuất hiện ở trước mắt, nhưng ngay sau đóđã bị Tiểu Bạch nhất nhất hóa giải. Mị Cơ nhìn Tiểu Bạch kinh ngạc nói: “Ngươi... Ngươi...”.

Đúng vậy, nó nhất định là Cửu VĩThiên Hồ trong truyền thuyết, tu vi của nàng đã rất cao, nhưng tốc độlúc nó hóa giải ảo trận so với lúc nàng thiết lập còn nhanh hơn. TiểuBạch khinh thường nhìn Mị Cơ nói: “Tiểu Cửu Vĩ Yêu Hồ thế nhưng kiêungạo như thế, khó được ngươi có thể tu luyện thành Thần Hồ, cũng khônghảo hảo quý trọng thành quả tu luyện, lại đến đây làm hại thế gian.”

Mị Cơ cười to nói: “Là Cửu Vĩ Thiên Hồ thì thế nào, trừ bỏ có thể phá ảotrận của ta, chút tu vi này của ngươi lại như thế nào làm khó được ta.Ta sẽ đào nội đan của ngươi ra, dung hợp nội đan của ngươi, tin tưởng tu vi của ta sẽ nâng cao một bước.” Dứt lời, Mị Cơ thả ra một cỗ linh lựckhổng lồ linh hướng Tiểu Bạch trút xuống.

Ba người Lạc NhấtNhất, Phong Liệt, Phong Minh huy kiếm trực tiếp đem linh lực Mị Cơ phảntrở về. Lạc Nhất Nhất kêu lên: “Xem chúng ta đều là người chết sao, dámđối với Tiểu Bạch của ta ra tay, phải trả giá đại giới.” Nghe được LạcNhất Nhất đối chính mình duy hộ, Tiểu Bạch có chút cảm động một phen. Nó hiện tại xác thực không phải đối thủ Mị Cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.