Thời điểm Phong Minhcòn đang rối rắm trong chính suy nghĩ của mình, Lạc Nhất Nhất cao hứngnói: “Ha ha, vậy là tốt rồi, từ lúc có Liệt về sau, ta đều rất ít độngthủ, còn sợ trù nghệ suy giảm. Nói tới Liệt, cũng không biết hiện tạihắn thế nào rồi, rất nhớ hắn nga.”
Hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, lại bắt đầu tìm đường, đi trong chốc lát, Lạc Nhất Nhất mởmiệng nói: “Ta biết Chíp Bông và Đằng Long đã lâm vào hôn mê, nhưng nhưthế nào Băng Phách cũng giống như lại không còn ý thức?” Lạc Nhất Nhấtkhông ngừng đùa nghịch Băng Phách, giống như khôi phục trạng thái trướckia, vẫn là có thể biến ảo hình dạng, nhưng không có ý thức.
Phong Minh nghe xong, thử triệu hồi Bạch Uyên ra, phát hiện một chút phản ứng đều không có. Hai người đang nghi hoặc, mặt đất đột nhiên không hề dựliệu rất nhanh trầm xuống, Phong Minh đi ở phía trước không hề phòng bị, trượt chân rơi xuống, Lạc Nhất Nhất mau chóng bắt lấy tay Phong Minh,mặt đất bằng phẳng nháy mắt biến thành vực sâu vạn trượng. Dưới vực sâugiống như có một cỗ hấp lực cường đại kéo người xuống dưới, lúc này haingười mới phát hiện, linh lực cũng đột nhiên không thể dùng.
Lạc Nhất Nhất lấy ra Băng Phách, biến ảo thành dây thừng, quấn quanh cây,nham thạch ở phía sau có thể cuốn lấy. Cảm giác được hấp lực dưới vựcsâu càng lúc càng lớn, sắp nắm không được Phong Minh, dùng dây thừngquấn chặt nàng cùng Phong Minh.
Phong Minh kinh ngạc nhìnLạc Nhất Nhất, có chút không rõ vì sao nàng liều mình cứu hắn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-sung-the/1918610/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.