- Giữa chúng ta còn cần hợp đồng gì nữa sao? - ông vỗ đùi cười, cho rằng cô đang nói đùa
- Ý cháu muốn nói giấy xin nghỉ phép bên Mĩ của cháu sắp hết hạn, cháu phải trở về. Đây coi như là chuyến đi cuối cùng của cháu. Sau khi kết thúc hợp đồng, cháu mong chuyện cháu là bạn học được giữ bí mật - Tư Du mím chặt môi nói
- Nhưng, bác không hiểu. Tại sao cháu lại không muốn nói? Chuyện đó chẳng có gì, hơn nữa, cháu ở đây có gì không tốt. Công ty kia là chỗ quái nào, ta phải đến xem thử. Còn nếu là về vấn đề tiền lương ta có thể thương lượng - Tử Thiên bức xúc
- Không phải ạ - cô cười nhạt lắc đầu - công việc của cháu ở đây đã hoàn thành rồi. Phúc Nhật đã ổn định, Tử Ngạn cũng tìm được niềm sống, chỉ đáng tiếc, có lẽ cháu sẽ không thể nhìn đến lúc anh ấy sáng mắt
- Vậy hãy đợi ở đây đi, đợi đến khi Tử Ngạn nó nhìn thấy. Bởi vì bác chắc là nó muốn nhìn thấy cháu đầu tiên - Hạ Phong tuy có hơi không hiểu nhưng bà biết chồng mình đang cố gắng làm điều gì
- Chắc không kịp mất. Hơn nữa, bác nhầm rồi, người anh ấy muốn nhìn nhất sau khi thấy lại không phải là cháu, anh ấy có người mình thương rồi - cô nói bằng giọng chua xót
- Nó có người mình thương? - cả hai người đều ngạc nhiên - chẳng phải cháu cũng thích Tử Ngạn đó sao? - Tử Thiên có một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-trai-tim-sat-da/1867077/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.