Thoạt nhìn, đó có vẻ là nhỏ tuổi hơn cô. Gương mặt trẻ con trang điểm nhàn nhạt, chỉ có đôi môi là hơi dỉnh lên chua ngoa. Nhìn cách ăn mặc có vẻ là con nhà giàu có, hơn nữa còn xách theo đống hành lí, hẳn là mới từ nước ngoài trở về. Khó chịu trước ánh mắt đánh giá của cô, Hồ Nhi lại lên tiếng
- Cô thật vô duyên, cứ nhìn người ta chằm chằm là sao?
- Thật xin lỗi - Tư Du không muốn tranh cãi với đứa bé này
- Đây là cô Lương, người chăm sóc của anh, còn đây là Hồ Nhi, em của Hồ Huân bạn tôi - cô đã từng nghe Hồ Huân có một đứa em, không ngờ lại là đứa nhỏ này
- Ồ, thì ra là cô gái mà bác Tạ hay nói đây sao? Nghe nói năng lực làm việc của cô cũng không tệ, hay nói đúng hơn là năng lực dụ dỗ cũng không tệ ha - Hồ Nhi khoanh tay chửi xéo
- Hồ Nhi - hắn nhắc khẽ
- Tử Ngạn, anh làm sao vậy? - cô ta bỗng gắt lên - anh của mấy tháng trước luôn thông minh đề phòng đâu rồi, chẳng lẽ anh không nhớ đến tên khốn đã hại anh như thế này. Hắn lấy đi mắt anh, bây giờ cô ta có thể sẽ lấy đi cả Phúc Nhật của anh, anh không được mềm lòng - nói rồi cô ta qua sang đe dọa Tư Du - tôi sẽ không để cô đạt được ý nguyện, Tử Ngạn có thể bị lừa nhưng tôi thì không
- Hồ Nhi, cô Lương khác bọn họ
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-trai-tim-sat-da/1867067/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.