Tư Du gói hết đồ đạc đóng vào thùng, Đông Hạo cũng đã làm tiệc đơn giản chia tay với bạn bè hôm qua rồi. Mặc dù hơi đường đột nhưng vẫn có thể liên lạc với nhau, nhìn nó không đến nỗi quá buồn, cô cũng an tâm hơn nhiều. Tư Du đem hết sách vở của mình đi bán, chợt rơi ra từ trong đống giấy tờ chất cao như núi chính là bài kiểm tra
À, nhìn kĩ thì ra là bài thi thử năm ngoái của hắn. Nét chữ nghệch ngoạc lười biếng vẫn còn đó. Thật sự đã rất lâu rồi. Tư Du vò nát tờ giấy quăng vào thùng rác. Căn nhà bây giờ liền trở nên trống vắng. Cô đã xin nghỉ làm ở mấy chỗ kia. Bây giờ chỉ đang đếm từng ngày chờ lên máy bay mà thôi. Cô có thể nhận ra nỗi lo lắng trong mắt Đông Hạo
Chính cô cũng không bình tĩnh nổi kia mà. Cô hỏi Đông Hạo còn có chuyện gì cần làm nữa không. Nó nói nó muốn cô đi gặp Tử Ngạn một lần cuối, không suy nghĩ nhiều, cô liền từ chối. Không được, việc cô kiên trì suốt 2 tháng không thể nào đổ vỡ được. Cô không thể mắc cùng sai lầm, với cùng một đối tượng
Thật trùng hợp, ngày cô đi, cũng chính là ngày khai giảng của trường. Không hiểu sao, mỗi lần nghĩ đến chuyện đó, lòng cô lại dâng lên nỗi chua xót. Kéo vali ra khỏi nhà, Đông Hạo ở sau cô đeo một ba lô rất to. Hai chị em đi bộ ra đường lớn để bắt taxi đến sân bay. Nhìn trên đường, từng tốp học sinh vui đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-trai-tim-sat-da/1867054/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.