Lâm Khiết Vy chuẩn bị chuyện liên tục xin nghỉ nửa ngày, làm cho các đồng nghiệp nghị luận.
“Cái này là nhờ có bạn trai giàu có, đúng là không giống nhau”
“Người ta là dựa vào cậu Mạc, còn cần quan tâm tới chút công việc này sao” “Lâm Khiết Vy nghiệp vụ kém như vậy, cũng phù hợp được người ta bao nuôi.”
Hứa Tịnh đi tới, nghe được những lời bàn luận không có thật này, lập tức lửa giận thiêu đốt.
“Các người đều nói bậy bạ gì đó?”
Nhưng câu nói này lại không có lực uy hiếp gì, thế là Hứa Tịnh chống tay vào hông lại bổ sung một câu:
“Ai lại nói linh tinh, tôi liền đi nói cho cậu Mạc biệt!”
Vừa mới nói xong, đám người đều nhanh chóng tản đi.
Hứa Tịnh khuôn mặt cứng đờ.
Quả nhiên, vẫn là cậu Mạc thanh danh có lực uy hiếp.
Lâm Thúy Lan đi tới, cười nhẹ nói: “Em gái này của tôi, luôn luôn làm những chuyện để cho người ta phải kinh ngạc. Ngay cả nhà chúng tôi, hơn trăm năm qua thì đây là người được bao nuôi đầu tiên
Trong giọng nói khinh bỉ, rõ ràng.
“Khiết Vy chang qua là mới một lần đã như vậy, lại không ít lý do để từ chối việc không làm, cô cần gì phải như vậy?” “Cô ta xin nghỉ phép như vậy, không cần cô ta từ chức, bệnh viện căn bản sẽ không để cô ta thuận lợi mà kết thúc thực tập”
Hứa Tinh yên lặng.
Đúng vậy, các cô đều là thực tập sinh, thực tập y tá nếu như nhiều lần xin phép nghỉ, kết quả khẳng định là bị đuổi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790308/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.