Sắc mặt Lâm Khiết Vy cứng đờ, “Không…không phải chứ? Vậy còn không mau đến bệnh viện đi!”
Mạc Lâm Kiêu mờ mịt nhìn sang, thấy khuôn mặt tràn đầy lo lắng của cô, tâm trạng tốt hơn một chút, trong mắt có tà khí xẹt qua.
“Muốn cứu tôi à?”
“Muốn!”
“Đến, làm nhiệm vụ tình nhân của cô đi, chúng ta về phòng ngủ, đầu 300 hiệp, tôi sẽ không sao nữa.”
Lâm Khiết Vy trợn mắt ngoác môm, sửng sốt hai giây mới hiểu được ý của anh, cô tức giận đến mức phồng hai má, khịt mũi, “Anh vốn dĩ không bị thương, chỉ giỏi bắt nạt người ta. Không quan tâm đến anh nữa!”
Quay đầu lại liền chạy ra ngoài.
Lâm Khiết Vy vừa mới ra khỏi phòng làm việc, giày tiếp theo, cuối cùng Mạc Lâm Kiêu cũng chịu không nổi, không còn kìm nén được hơi thở hỗn loạn mà họ ra vài ngụm máu.
Lần này để cứu cô, anh đã bị nội thương nghiêm trọng, nhưng anh không hề hối hận, chỉ là mất đi nội lực mười lăm ngày, nhưng có thể đổi lại được sinh mệnh mới cho cô, quá đáng giá.
Anh cầm cốc nước cô rót cho anh để ở trên bàn, nhấp một ngụm, có một loại cảm giác ngọt ngào kỳ lạ.
Lâm Khiết Vy chạy ra khỏi phòng làm việc, hai má vẫn còn ứng hồng, cô vừa then vừa thở phào nhẹ nhõm. Cũng may là anh không bị thương, nếu không thì day dứt quá.
Ẩn mình trong phòng ngủ, vốn dĩ còn nghĩ đến buổi chiều sẽ tiếp tục đi làm, nhưng khi năm đó, liền không muốn động đậy nữa. Buổi trưa gặp rắc rối như vậy, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790228/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.