Giọng nghiến răng nghiến lợi của anh khiến Lâm Khiết Vy run lên. Trời ơi, hoá ra anh ở đây là đợi để giải quyết khoản này với cô. Có thể thay đổi vị trí trước rồi nói không? Như này thật là ngại quá. “Anh bỏ tôi ra trước đi, được không?”
“Nói đi!”
Dứt lời, tay anh hơi dùng lục, Lâm Khiết Vy không nhịn được mà kêu lên “A!” một tiếng, tiếng kêu này nói không được là có bao nhiêu dễ nghe.
Nghe vậy, cơ thể của Mạc Lâm Kiêu căng thẳng ngay lập tức. Mẹ kiếp, thực sự không biết, bây giờ tra khảo cô như thế này, là trừng phạt cô hay là hành hạ anh nữa.
Lâm Khiết Vy vừa sợ vừa hoảng, lúc này toàn thân đều vô lực, cảm thấy lồng ngực càng ngày càng mẫn cảm, nhanh chóng thú nhận, “Tôi đi gặp Tạ Nguyên Thần, anh ta hẹn tôi gặp mặt”
“Tạ Nguyên Thần?” Sắc mặt của Mạc Lâm Kiêu trở nên lạnh lùng. “Trong tay tên cặn bã Tạ Nguyên Thần có số ghi chép ở bệnh viện của bố tôi, tôi muốn đi lấy lại, cho nên trưa nay đã đi vì cuộc hẹn đó.”
“Cô có biết anh ta có ý đồ với cô không, cô lại dám đi một mình?”
“Tôi biết, anh ta muốn ngủ với tôi.”
“Vậy mà cô còn đi? Chẳng lẽ hai người.”
“Không có, tuyệt đối không có! Làm sao tôi có thể để tên xấu xa Tạ Nguyên Thần đó chạm vào tôi được chứ? Tôi cho anh ta uống thuốc an thần, nhân lúc anh ta ngủ thì tôi lấy cuốn sổ mang đi.”
Để bảo vệ mạng của mình, Lâm Khiết Vy cũng không kịp quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790227/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.