Cô kiên quyết không thể cởi sạch đi vào, chuyện mất mặt như thế, đánh chết cô cô cũng không làm! Thôi, cùng lắm là cô không xuống xe, ở trên ô tô một đêm là được. Vừa mới duỗi chân tay, làm ra tư thế sẽ ngủ trên xe một đêm, thì nghe tài xế chất phác nói: “Cô Vy, mời cô nhanh xuống xe.”
"Tôi không xuống! Mang theo tôi và xe cùng đến gara đi” Gương mặt nhỏ nhắn nâng lên, vô cùng có khí khái anh hùng.
Không ngờ...
"Thực xin lỗi cô Vy, tôi mới nhận được tin của anh Kiêu, nếu bây giờ cô không xuống xe, tôi chỉ có thể ném cô xuống xe rồi”
Lâm Khiết Vy trợn to mắt, khóe miệng giật giật. Mạc Lâm Kiêu anh giỏi lắm! Não của anh đều dùng để tính kế tôi có phải không? Anh ngay cả đường lui của tôi đều đã nghĩ tới! Xem như anh lợi hại!
Lâm Khiết Vy run rẩy xuống xe dưới ánh mắt như hổ rình mồi của tài xế. Bởi vì không còn sức, thiếu chút nữa là cô ngã xuống đất, mà chiếc xe ô tô kia tại lúc chân cô chạm đất, lập tức vì một tiếng lái đi như né tránh ma quỷ.
Mười giờ rưỡi đêm đầu hạ, còn vô cùng lạnh lẽo. Một cơn gió đêm thổi qua, Lâm Khiết Vy không khỏi run lấy bẩy.
Bác Trần đi từ trong biệt thự ra, cười tít mắt hỏi: "Oa, cô Vy, sao cô còn chưa đi vào, bên ngoài sắp nổi gió, dự báo thời tiết nói tối nay sẽ có không khí lạnh, còn mưa nữa, ngày mai nhiệt độ sẽ giảm thấp”
Lâm Khiết Vy vốn cảm thấy hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790097/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.