Cổ tay Kim Ngọc đau đến mức cô ta phải nghi ngờ cuộc sống này, gào khóc thảm thiết, lúc phóng viên chụp ảnh cứ nghĩ đã bị bắt tại trận, quá xấu hổ và giận dữ nên đã khóc rống lên.
Trần Kiệt đứng sau phóng viên, cười đầy u ám, tìm một điếu xì gà, thuộc hạ đứng bên cạnh lập tức cung kính châm cho anh ta, vừa xem náo nhiệt vừa hút thuốc nhả khói, đáy lòng lại không nhịn được âm thầm khâm phục năng lực suy luận của anh Kiêu. Đúng lúc thấy Kim Ngọc theo Hạ Dịch Sâm ra ngoài, anh Kiêu đoán có trò hay để xem nên đã cử anh ta ra ngoài theo dõi.
Nhắc đến chuyện này, anh Kiêu của bọn họ thật đúng là nhỏ mọn, chỉ vì Hạ Dịch Sâm và Lâm Khiết Vy mặc đồ đôi mà anh Kiêu lại phải dùng đến tài trí hơn người của mình để tính toán Hạ Dịch Sâm. Lúc đó, anh ta còn khuyên anh Kiêu, chẳng qua chỉ là một người phụ nữ mà thôi, phụ nữ như quần áo. Anh Kiêu lại trả lời thế nào? Anh Kiêu nói, bộ quần áo mà tôi không mặc người khác cũng không được mơ ước!
Câu này rất anh Kiêu, rất khí phách, rất không phân rõ phải trái!
Lúc này mà Hạ Dịch Sâm còn không ý thức được bị gài bẫy, anh ta thật không xứng được xưng là cậu chủ nhỏ kiệt xuất của nhà họ Hạ. Anh ta nhanh chóng hạ cửa xe, khoác thêm quần áo, sắc mặt lạnh như băng, nhìn đám phóng viên cầm máy ảnh bấm tanh tách, lạnh lùng nói: “Tất cả các người không được rời khỏi đây, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790090/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.