Mạc Lâm Kiêu mặt không cảm xúc chỉ chậm rãi ăn, còn Lâm Khiết Vy nghe xong lời này thì nâng mắt lên nhìn người đàn ông lạnh lùng ở phía đối diện, âm thầm bĩu môi. Anh mà ân cần như thế á, chắc là do chủ nhân thấy nô lệ bị thương thì chơi không vui nên giờ phải chăm cô cho tốt, khoẻ lại rồi mới có thể tiếp tục trêu đùa, tiếp tục nhục nhã, tiếp tục ngược đãi! Cô vô cùng hận anh, nên dù anh có làm gì đi nữa thì trong lòng cô, anh cũng là một gã khốn không hơn không kém.
Không ai biết giờ phút này ở khoa tim bệnh viện Nhân Ái đang vô cùng náo loạn.
Một đám đàn ông cao lớn mặc đồ đen vây quanh Phùng Thiên Long đang nở một nụ cười xấu xa trên mặt, ngang ngược ào tới khoa tim, các bác sĩ, y tá và bệnh nhân sợ đến mức đều nháo nhào tránh né. Nhất thời cả hành lang đều vô cùng im ảng, mọi người chỉ đám sợ hãi nhìn lại không ai dám hé răng nửa lời, hít thở cũng phải vô cùng nhẹ nhàng không để phát ra âm thanh.
Người đàn ông cường tráng đi đầu tiên dậy thì vô cùng thành công, rất anh tuấn nhưng khí thế lại vô cùng hung ác, xấu xa. Đôi mắt hoa đào thì cười tủm tỉm, thoạt nhìn rất vô hại nhưng ánh mắt nhìn người khác lại ấn chứa sát khí, giống như có thế giết người tới nơi được, liếc mát cũng có thế nhận ra không phải loại người dễ chọc gì cho cam. Chỉnh thể đội hình này vô cùng hùng hổ giống như cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790033/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.