"Bên mình có chút chuyện nên chậm trễ, cậu nói một tiếng với đàn anh Sâm giúp mình, nói là mình tới muộn..."
Còn chưa nói hết câu, trong tay đột nhiên trống rỗng, di động đã bị Mạc Lâm Kiêu đoạt đi, anh đặt điện thoại sát môi, dùng giọng nói trầm thấp, kiên quyết nói: “Hôm nay cô ấy không đi làm, cô xin nghỉ một ngày giúp cô ấy!"
Lãnh khốc nói xong, liền tắt điện thoại, còn tắt máy đi, tiện tay nhét vào trong túi quần mình.
Lâm Khiết Vy như tượng gỗ, u mê một lúc lâu, lúc này mới ai oán kêu lên: "Sao anh có thể cướp di động của tôi, còn..."
Anh tiến lên một bước, nhìn chằm chằm gương mặt cô, chất vấn: "Đúng là muốn cột lại à?"
Một chiêu khống chế địch!
Lâm Khiết Vy há miệng thở dốc, nói trái lương tâm: “Anh Kiêu làm rất đúng, tôi không có ý kiến gì." Trong lòng ước gì có thể hét hỏi trời, bé cưng rất bực tức, nhưng bé cưng không dám nói.
Thành công trấn áp cô nhóc tạo phản, tâm trạng Mạc Lâm Kiêu không tệ, thảnh thơi đi xuống lầu.
Bác Trần muốn nói lại thôi, lo lắng hỏi: "Cô V... Có khỏe không?" Vừa rồi cô ấy oán hận cậu như thế, cậu không làm gì cô ấy chứ?
"Chuần bị cái bàn nhỏ, bưng bữa sáng lên cho cô ấy." Bác Trần vội vàng gật đầu đáp, Mạc Lâm Kiêu nghĩ tới gì đó, lại bổ sung một câu: "Kiêng đồ cay, kiêng thức ăn kích thích." Bác Trần hoàn toàn không biết trung gian đã xảy ra chuyện gi, cung không dám hỏi nhiều, nhanh chóng chỉ huy người giúp việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790030/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.