"Ha?"
Đôi mắt vốn to của Trần Kiệt gần như trợn trắng. Vì người phụ nữ này mà chặn đường? Có đáng không?
Nhưng khi ánh mắt đang nhìn vào kính hậu của anh ta chạm vào ánh mắt lạnh lùng u ám của Mạc Lâm Kiêu ở đối diện, anh ta lập tức hiểu ra rằng Mạc Lâm Kiêu không hề nói giỡn. Anh ta cũng không dám nhiều lời nữa, lấy điện thoại di động ra rồi chần chừ mà gọi một cuộc điện thoại.
Người được gọi đi đều là người tai to mặt lớn, cục trưởng này, cục trưởng kia. Bình thường, ngay cả Lâm Khiết Vy cũng chưa từng nghe nói đến tên của bọn họ, đều là người cầm quyền của thành phố này.
Sau khi suy xét lại, lúc này cô mới hiểu ra rằng lúc nãy Mạc Lâm Kiêu đã ra lệnh làm cái gì, cô có chút áy náy mà nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
"Đây cũng quá gióng trống khua chiêng mà, vì để tôi không đến muộn mà làm như thế, phiền phức cho anh rồi."
Mạc Lâm Kiêu ngồi với tư thế tuyệt đẹp, anh hơi nghiêng mặt, cười như không cười mà liếc cô. Ánh mắt đó khiến cô cảm giác được có một tính công kích cực mạnh.
"Biết phiền phức thì sau này có chút kế hoạch đi, đừng đợi đến khi nước tới chân rồi mới nhảy."
"Ừm ừm, biết, biết, sau này tôi sẽ dậy sớm hơn một chút."
"Ký thỏa thuận, là tôi bảo cô đến phục vụ tôi, chứ không phải biến thành tôi phục vụ cô."
"Ha?"
"Hà cái gì mà hå? Chẳng lẽ không đúng à? Cô làm phiền tôi cả một đêm ở trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/157531/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.