Hai đêm liên tiếp bị áp Tô Uyển Nhi gần như kiệt sức. Cô ngủ một giấc đến 2 giờ chiều, nếu không bị tiếng chuông điện thoại phá hư chắc có lẽ cô sẽ ngủ đến tối mất thôi.
Nhưng có cảm giác gì đó lạ lạ, đầu quay quay tay chân không sức lực. Mới đầu cô cứ nghĩ là do tối qua vận động kịch liệt quá nên nhận hậu quả như vậy.
Nhưng sau một lát cảm giác trong người nóng ran cổ họng khô rát, cảm thấy không xong, cô bị cảm rồi. Nghĩ lại cũng phải, cô giăn nắng dầm nước cả một ngày, tối về còn lăn giường.. À không là cô bị lăn mới đúng.
Trong lúc cô mơ màng ngủ thiếp đi có nghe thấy em gọi cô một tiếng Mình. Chỉ tiết là lúc đó cô không còn sức đáp trả kể cả mỉm cười cũng không đủ sức . Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy hạnh phúc.
Nhưng mà, vợ cô đâu ? Người khiến cô mệt mỏi cả đêm đâu rồi ?
Mạnh mẽ mở mắt ra tìm kiếm bóng dáng người nọ, nhưng vẫn không thấy.
Chuông báo thức đã tắt từ lâu, là do Hải Lam sợ cô ngủ quá lâu sẽ đau đầu nên mới cài cho cô. Ai ngờ đã bị cô mạnh mẽ tắt mất, loàng xoàng ngồi dậy bước xuống giường, trên người vẫn không mãnh vải che thân.
Tay chân bủn cô bị ngã xuống giường, cùng lúc đó Hải Lam mở cửa phòng đi vào vội chạy tới đỡ lấy cô. Em vội vàng lo lắng hỏi " Nhi sao vậy ?"
Tô Uyển Nhi được em đỡl ên giường " Tui hình như bị sốt rồi ". Hải Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945284/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.