Tô Uyển Nhi hiện giờ ngoại trừ cạp cạp trái táo trong tay thì bất lực trả lời. Sau khi nghỉ ngơi được một lúc mọi người thu xếp đồ rồi đi ngắm cảnh xung quanh. Dĩ nhiên vẫn là 3 người kia xách đồ, Sang cội chạy đến chỗ Hải Lam tranh công, cậu đã bỏ rất nhiều công sức sắp xếp chuyến đi này để lấy lòng cô.
Cậu Sang : Cô Lam đi có vui hong, ở đây cảnh vật đẹp thiệt hen. Lần sau chúng ta đi Sài Thành được hong ?
Hải Lam mỉm cười gật đầu trong lòng cô rất loạn không có tâm trí tiếp chuyện cậu. Tô Uyển Nhi cũng đi đến nắm tay em nói với Sang " Cậu hong phiền cho tui mượn Hải Lam một chút nhé !!".
Cậu Sang đành ngậm ngùi quay đi, dù sao cô giá này sau này rất có thể là chị vợ của cậu dù gì cũng nên nể mặt.
Tô Uyển Nhi nắm tay em đi xa xa phía mọi người để nói chuyện, cô không muốn suốt chuyến đi để em trầm mặc với mình. Dù sao để sao này cô rời đi còn có kỉ niệm đẹp để lưu lại.
Tô Uyển Nhi : Sao vậy em, có phải đi nhiều quá nên mệt hong ?
Hải Lam : Nhi vẫn muốn rời đi ?
Tô Uyển Nhi : Tui đâu thể ở nhà em suốt được, rồi cũng có ngày tui cũng phải rời đi thôi.
Hải Lam : Vậy còn em ? Nhi .....
Tô Uyển Nhi : Một kẻ như tui không đáng để em dành tình cảm.
Hải Lam : Tô Uyển Nhi, sao Nhi có thể nói như vậy? Nhi xem tình cảm của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-to-tien/945183/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.