Thứ gì đó từ trong lòng thoát ra không thể che giấu nổi, môi Trương Trác vô tình chạm vào trán Đỗ Trạch, cảm xúc khi môi lướt qua khiến lòng hắn run rẩy, ba chữ ‘yêu đồng tính’ xuất hiện trong đầu hắn. Trương Trác bình tĩnh ôm người vào lòng, đè nén ý muốn hôn Đỗ Trạch xuống.
Những ngày tháng bồng bột tuổi trẻ đó, Trương Trác không đếm nổi đã bao nhiêu lần mình từng xúc động như vậy, vậy mà giờ đây Đỗ Trạch còn muốn đi xem mắt.
Người ngồi cạnh vừa ăn bánh bao vừa cười khẽ, trong xe toàn là mùi bánh bao, Trương Trác hít một hơi nhấn nút hạ kính xe xuống một chút. Đỗ Trạch cắm cúi ăn, lại cảm thấy có gió mát. “Trương Trác, cám ơn cậu.”
“Ừm.” Trương Trác lạnh nhạt đáp lại.
Đỗ Trạch cố xua bầu không khí ngột ngạt, soi gương nhìn kiểu tóc mới, anh cảm thấy không quen chút nào. “Trương Trác, có phải bây giờ tớ xấu lắm không?”
Trương Trác nói: “Vẫn ổn.” Nhìn nhẹ nhàng khoan khoái ra dáng đàn ông lắm, nhưng tạm thời hắn không muốn khen Đỗ Trạch.
Đỗ Trạch ăn miếng bánh bao cuối cùng, tiện thể nói: “Hôm nay Tết mà cậu vẫn đi làm sao?”
“Công ty có việc.”
Đỗ Trạch không hỏi nhiều, đợi tới nơi, lúc xuống xe nghe thấy Trương Trác nhận điện thoại.
“Không sao? Ừm, được, biết rồi.”
Nhìn cửa nhà hàng, Đỗ Trạch rối bời, đi xem mắt còn run hơn cả đi phỏng vấn, anh xoay người về phía Trương Trác. “Cậu không có việc gì nữa đúng không?”
Trương Trác hơi mất tự nhiên, sau đó gật đầu: “Không cần đi nữa.”
Tự dưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-thung-dam-chua/1516446/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.