Diệp Vãn Từ cầm danh sách Mục Tắc đưa, đi tới đi lui trong siêu thị chọn lựa, ôm về hai túi đồ lớn, bên trong chỉ có đồ sinh hoạt hàng ngày và một đống đồ ăn nhanh.
Còn có một ít quần áo cần mặc, chỉ định rõ nhãn hiệu cùng nơi mua...
Lẽ ra không đến nỗi yêu cầu cô một tuần đến hai lần, chẳng qua trong danh sách có một thứ đồ, là dụng cụ đắp trên mắt, ba ngày phải thay thuốc một lần, dường như với công dụng thuốc có sự khống chế nghiêm khắc, cho nên chỉ có thể cách ba ngày qua lấy một lần.
Chờ cô chuẩn bị tốt mấy thứ này đã là giữa trưa.
Diệp Vãn Từ lại lần nữa đứng trước cửa nhà Phó Cảnh Triều, đầu tiên hít sâu một hơi, sau đó để hai túi nilon lớn đầy đồ trên mặt đất, bởi vì xách chúng quá lâu, trên tay bị thít chặt, hiện lên mấy đường vết đỏ hằn sâu.
Lần này cô rút kinh nghiệm, không thèm nhấn chuông cửa, trực tiếp gọi điện thoại.
Điện thoại còn chưa kịp dùng, cửa đã tự động mở ra. Cô có chút tò mò, nhìn quanh bốn phía không phát hiện bóng người, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lúc này mới thấy bóng người đen tối trên lầu ba.
Cô nhặt túi đồ lên, đi vào.
Biệt thự đặt trên ngọn núi này thực sự rất lớn, hơn nữa lại tối tăm, cho nên cô không tìm thấy vị trí phòng bếp.
Người đàn ông tuy đã thấy cô tới, nhưng thoạt nhìn không có vẻ gì muốn đi xuống, vì thế cô đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-nhan-cach-khac-cua-anh/2910055/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.