*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mèo Không Mông
Beta: An Ju
“Ngày kia là sang năm mới rồi, tất cả mọi người đến nhà chính tụ họp một chút đi, trong nhà cũng đã lâu không có náo nhiệt.” Chu Gia Huệ cảm khái. Liên lần này đi liền đi ba năm, từ sau khi Liên đi Trương Vũ cũng rất ít đến nhà chính (trước đây đều là do Liên lừa tới). Trong nhà chính trừ những người trung niên vô vị ra, cũng chỉ còn sót lại hai thanh niên là Mạc Tử Ca cùng Minh Tuấn, mà hai người này cũng là im lìm, Minh Tuấn chỉ biết cúi đầu làm việc, như cái bàn tính hạt châu*, đẩy một cái, động một lần, không đẩy hắn hắn sẽ không động. Mạc Tử Ca vừa về nhà liền nhốt mình trong phòng, ngoại trừ đọc sách, học bài thì từ trước tới nay cũng không thấy cậu có loại giải trí gì đó mà một cậu con trai mười mấy tuổi nên có. Trong nhà có sân bóng rổ, sân quần vợt và bể bơi tư nhân, vậy mà bắt đầu từ ngày xây ở đó xong cũng chỉ để nuôi cỏ, hiện tại mỗi lần đến mùa hè, cái giá bóng rổ đều là bị dây leo vây lại đến mức xanh biếc không thấy khe hở, hồ bơi cũng chỉ để nuôi cá.
*Bàn tính hạt châu: là loại máy tính cố Trung Quốc.(hình ảnh cuối chương)
Những lúc như vậy Chu Gia Huệ đều sẽ hồi tưởng lại rất nhiều năm trước, đoạn thời gian Lam Phi mới vừa đến nhà, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ten-cong-ai-thuong-lanh-nhat-ca-cong/767952/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.