*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: An Ju
“Liên.” Ngụy Thanh nắm chặt vai Liên lắc lắc.
Liên còn chưa ngủ no, sau khi bị hắn lay tỉnh miễn cưỡng dịch người được khoảng chừng một cm, liền ngã xuống tiếp tục giả chết.
Bộ dáng nửa ngủ nửa tỉnh của hắn hệt như một đứa trẻ chưa trưởng thành, kiểu chơi xấu lúc chưa tỉnh táo hẳn khiến người ta hận nghiến răng, lại khiến người yêu thương. Ngụy Thanh nghĩ, hắn luôn như vậy khiến người ta vừa yêu vừa hận. Hắn càng nghĩ như vậy càng làm trong lòng mất cân bằng, nhìn Liên nằm lên bộ ngực mình vẻ mặt lại muốn chìm vào giấc mơ một cách thoải mái, hắn đột nhiên nâng gương mặt đẹp đến quá đáng kia lên, nhắm thẳng khối quai hàm trắng trẻo non nớt cắn xuống một cái. Không chú ý đôi mắt hồ ly trong vắt của Liên đang nhấp nháy, cắn cắn, mài mài, cuối cùng nhìn dấu răng chỉnh tề tích đủ cảm giác thành công, sau đó kéo xa khoảng cách, thoả mãn nhìn hiệu quả thê thảm mình chế tạo ra.
“Anh cắn em!”
Liên lên án, giống như vừa mới ý thức được sự thực này.
“Ai bảo em không dậy ăn cơm, anh đói.” Ngụy Thanh tỏ ra sắp cạn hơi đưa mắt trôi ra phía ngoài cửa sổ.
“Anh cắn em, em sẽ mách cha.”
Liên vẻ mặt thành thật nói. Ngụy Thanh lại dời tầm mắt về, sờ sờ mặt của hắn, dở khóc dở cười. Nghĩ thầm hẳn là bị mình cắn đến choáng váng, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ten-cong-ai-thuong-lanh-nhat-ca-cong/767951/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.