Edit: An Ju
Beta: Meo kun
Vẻ đẹp của một người có rất nhiều loại, vẻ đẹp bên ngoài, chỉ có thể kéo dài trong một thời gian ngắn ngủi; còn vẻ đẹp bên trong, lại là có khí chất đẹp cùng tâm hồn đẹp. Vẻ đẹp trước khiến người ta khắc sâu ấn tượng, mà vẻ đẹp sau thì lại cần phải chậm rãi đi khai quật. Bất luận bạn có vẻ đẹp nào, vẫn là một sự thiếu sót, mà khi một người đồng thời nắm giữ tất cả vẻ đẹp trên thế gian này, người đó mới thật sự xứng với chữ ‘đẹp’ này.
Liên đang lẳng lặng đứng trong nước suối ấm áp, ánh đèn màu quýt mập mờ mà mông lung phủ lên làn da trắng noãn một màu ấm nhàn nhạt, ngay cả gió núi cũng giống như lo sợ sức mạnh của mình sẽ làm hỏng mất một tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ nên chỉ dám nhẹ nhàng luồn qua những sợi tóc bay bay. Liên khẽ cúi đầu, hắn có thể từ nước suối nhìn thấy hình ảnh phản chiếu mơ hồ của chính mình, trên hàng lông mi rũ xuống là hơi nước đọng lại thành những giọt nước, chúng rung động song không có ý định nhỏ xuống dưới.
Lúc ngón tay thon dài Ngụy Thanh chạm tới đai lưng áo tắm màu trắng của Liên, tất cả mọi người nín thở tập trung.
Áo tắm theo động tác chậm rãi chảy xuống, tạo nên một mảnh rung động.
Làn môi ấm áp hạ xuống lông mi đang rũ, nhẹ nhàng hút đi giọt nước tựa hồ vẫn còn mang theo hơi nóng. Liên chậm rãi giương mắt, hắn giơ hai tay lên, đầu ngón tay tinh xảo trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ten-cong-ai-thuong-lanh-nhat-ca-cong/253642/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.