Lạc Phàm đón taxi về nhà. Vừa bước vào cửa phòng cô đã nhảy chồm vào chiếc giường ấm áp của mình. Cô
đưa mặt cạ cạ vào chiếc gối tỏ vẻ mệt mỏi. Được một lúc thì đứng dậy đi vào phòng tắm..
Tiếng chuông điện thoại từ bên ngoài bỗng reo lên.. Lạc Phàm nghe thấy mới sực nhớ ra mình đã để quên điện thoại ở nhà từ lúc nào. Dù vậy, cô vẫn thản nhiên mở vòi tắm như không có chuyện gì xảy ra. Tiếng chuông dừng được một lúc lại tiếp tục reo lên ồn ào. Lạc Phàm quấn khăn bước ra ngoài. Cô thay vào một bộ quần áo khác rồi đi lại bàn nhấc điện thoại lên nghe:
- Cái con nhỏ chết tiệt kia!! Anh đã call em 58 cuộc gọi nhỡ rồi đó! Rốt cục là em đã đi đâu vậy?
Diệp Phong tức giận quát to vào máy làm Lạc Phàm giật cả mình, suýt nữa vứt luôn cả chiếc điện thoại xuống sàn.. Cô cười xoà đáp lại với giọng nhỏ nhẹ:
- Xin lỗi~ Em lỡ bật chế độ im lặng nên không nghe thấy anh gọi..
Diệp Phong vẫn chưa nguôi giận, anh mắng với giọng điệu lo lắng:
- Em là đồ ngốc à? Mau xuống nhà mở đi.
Lạc Phàm nghe vậy ngạc nhiên hỏi lại:
- Để làm gì cơ?
- Anh về nước rồi.. Bây giờ đang đứng trước nhà em - Diệp Phong thản nhiên nói.
Lạc Phàm bị câu nói của anh làm bất ngờ. Cô la lên:
- Cái.. cái gìiii? Không phải anh bảo 2 ngày mới về sao?
- Em còn dám hỏi ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939392/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.