Câu chuyện mà Kha Hạo kể gần như muốn với tới bóp chặt lấy trái tim bị xé nát của cô. Bản thân bỗng cảm giác thật chua xót vô cùng. Quan sát kĩ từng biểu cảm trên gương mặt anh, Lạc Phàm cử động khoé môi cất tiếng hỏi khẽ:
- Thằng oắt con chưa tròn 10 tuổi đó.. là anh?
Sự im lặng ngột ngạt đã phải kéo dài một khoảng rất lâu mới có thể bị phá vỡ trước câu trả lời của anh:
- Đúng vậy.
Lạc Phàm vẫn không hiểu, có rất nhiều thứ cô không thể nào hiểu nổi. Thuận miệng, cô nén ra hết tâm tư suy nghĩ của mình dồn dập vào người đàn ông trước mặt:
- Tôi vẫn không thể hiểu.. Tại sao khi tiết được máu Long Giao. Anh vẫn không chịu lộ mặt dù chỉ qua một chiếc màn mỏng? Lẽ nào nó chưa đủ tin tưởng? Và tại sao hôm nay anh lại bất ngờ lộ rõ gương mặt của mình và kể tôi nghe những câu chuyện đau khổ này?
..
Kha Hạo nghe vậy liền cười dài trong im lặng. Ngoài mặt luôn miệng bảo không quan tâm đến Boss Huyết Ưng, nhưng sâu xa bên trong cái khối não tò mò kia thì đã vượt qua giới hạn từ bao giờ. Anh trầm mịch rồi đưa tay đỡ cằm nheo mắt nói tiếp:
- Anh không thể lộ gương mặt thật của mình. Nó quá mạo hiểm. Làm sao có thể chắc chắn rằng trong F1 không hề có nội gián. Nếu kẻ địch nhìn thấy một thằng ranh chỉ mới 25 tuổi còn chập chững chưa hiểu chuyện thì há phải lại đua nhau cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939317/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.