- Cừu non, cuối cùng cũng chịu mở mắt rồi hả? Nhìn này, 8h đúng. Nếu còn ngủ tiếp thì em sẽ thành cừu nướng thật đấy!
Giật cả mình!
Gì chứ? Vừa mở mắt ra thì gương mặt tự mãn của hắn đã đập thẳng vào mắt cô. Đã thế còn kèm theo cái giọng nói dưng dửng đầy hàm ý trêu chọc đấy nữa!
- Cút ra chỗ khác chơi, em muốn ngủ tiếp!
Lạc Phàm cau mày vừa hạ giọng vừa đưa tay đẩy thật mạnh cơ thể của Diệp Phong ra xa. Cuối cùng liền vội quay người sang chỗ khác ngủ tiếp. Cảm giác bị làm phiền khi đang ngủ khó chịu thật!
Diệp Phong cũng vì thế mà biểu cảm có chút thay đổi. Anh vẫn kiên nhẫn với việc phá đám giấc ngủ ngon của Lạc Phàm. Chớp mắt, người đàn ông ấy nhanh như cắt đã trèo sang bên kia giục cô dậy. Như thế đã đành. Anh thậm chí còn vỗ vỗ vào mặt cô rồi bỗng dưng lại vẹo chặt má nựng nịu. Vừa chọc phá, hắn vừa cười ha hả như thể hắn thích thú lắm vậy!
- Mau dậy đi! Con cừu hư hỏng! Em vẫn không mặc gì kia kìa!!
"Gì? Không mặc gì ư?!!"
Lạc Phàm vừa nghe thấy thì đột nhiên mở trừng mắt ra. Cô vội nhìn vào bên trong chăn. Quả nhiên là không hề mặc gì! Sao có thể chứ? Đêm qua chẳng phải cô đã mặc vào một bộ quần áo khác rồi hay sao?
- Tên biến thái này! Anh đã cởi nó ra đúng không?!
- Không hề. Anh không biết gì cả, chắc là vậy đấy!
"Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-nam-boc/2939184/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.