Bên ngoài cơn giông ngày càng lớn dòng tin nhắn đó đã cách nhau hơn cả bốn tiếng. Vừa bận rộn lại vừa lo, đến không được đi không xong.
Trông căn bếp sang trọng nhưng lại ngột ngạt ấy Mai Hân loay hoay không kịp, thực đơn gọi món cứ thế mà ngày càng tăng. Cô cáu gắt nhíu mày làm việc trông chẵng vui vẻ chút nào.
Bếp lò nóng nhưng không nóng bằng lòng cô, Mị Dương đã biến mất sau dòng tin nhắn hai chữ "tớ ổn!" khiến Mai Hân vô cùng lo lắng.
Không rõ là bệnh cũ tái phát hay cô đã gặp phải chuyện gì mà lại không trả lời tin nhắn.
Đôi tay dính đầy bột, phủi phủi qua loa đi đến bên ngoài đưa mắt nhìn, cơn giông đã phần nào dịu đi. Nhưng sức gió cũng còn khá lớn, nhưng không chờ được cô quyết phải đến đó xem sao!
Bỏ mặc sự ngăn cản của mấy tên vệ sĩ, Mai Hân vẫn nằng nặc phải đến nơi đó cho bằng được. Bất lực trước cô chủ bướng bỉnh, một tên vệ sĩ cũng phải đứng ra lái xe đưa cô an toàn đến đó.
Bầu trời đen xịt, gió cứ nổi lên từng cơn một đầy uy lực khiến cho người ta có chút sởn gai ốc. Lúc này lòng Mai Hân cảm thấy nóng như lửa đốt dường như đã đoán ra Mị Dương đã xảy ra chuyện gì đó.
Một người không bao giờ để người khác phải chờ đợi, thì hôm nay dừng lại ở hai chữ duy nhất, nhất định đã có chuyện chẵng lành.
Quả đúng không sai, người Mai Hân sựng lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-mot-ke-khon/2726559/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.