Trước tiếng rên tỉ khoái hoạt của cô, anh bỗng nhiên cúi đầu ngậm lấy nụ hoa đang nổi lên, đưa lưỡi liếm nụ hoa đang vươn lên.
“A… Không…” Cả người cô run run, lại không thể chóng chọi với sự đụng chạm nhẹ nhàng này. Anh lại dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn nụ hoa phấn hồng, thừa dịp cô văn vẹo thân thể mềm mại mà lôi kéo thân mình theo, đụng chạm thân thiết như thế khiến cho cô vừa hưng phấn lại thẹn thùng.
“Ai da… nhẹ một chút…” Cô đã vui sướng đến nỗi không rõ thần trí, híp mắt thừa nhận sự bài bố của anh. Anh vừa ngậm lấy nụ hoa trước ngực cô, vừa nhanh chóng cởi bỏ quần dài của cô.
Giờ phút này, cô ngồi phịch trên thảm, trên người chỉ còn duy nhất một chiếc quần lót, đáy quần rõ ràng có chút ẩm ướt thấm ra ngoài. Anh dùng hai ngón tay tìm tòi đến đó nhấn một cái, quả nhiên dính vào một chút dịch trắng mịn, dục vọng đã sớm tố cáo khiến cô không có chỗ trốn.
“Không nên cử động.” Anh nhẹ nhàng chặn xuống bụng của cô.
Tiếp theo, ngón tay của anh thuận lợi lách qua khe quần lót, xâm nhập ngọn nguồn ẩm ướt bên trong đùi. Trong khoảng thời gian ngắn trong đầu cô là một mảng mơ hồ, hơn nữa toàn thân truyền đến khoái cảm chưa từng trải qua trong dĩ vãng, khiến cho cô chỉ có thể thở hổn hển, thân thể mềm yếu mặc anh giữ lấy.
Cô rã rời tay chân nằm trên thảm, trước sự trêu chọc của anh chỉ có thể bất lực thốt ra những tiếng vô nghĩa. “A… Ư…” Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-dai-ma-vuong/179766/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.