Hạ Lâm là thanh mai trúc mã cùng lớn lên với Khang Trọng Lâm, cha cô là trùm nghiệp khoa học kỹ thuật, gia cảnh hậu đãi, nhưng bởi do sự giáo dục từ bé, khiến cô ngốc nghếch tùy hứng lại kiêu căng xấu tính. 
Thật ra mà nói, Khang Trọng Lâm không chán ghét cô, bởi vì anh biết Hạ Lâm là cô gái vô cùng lương thiện, chỉ là chưa bao giờ bị cản trở điều gì, cho nên động một chút liền vú lấp miệng em hoặc vênh mặt hất hàm sai khiến, khiến anh đau đầu vô cùng, thậm chí không chịu nổi tính cách của cô nàng được nuông chiều. 
Ngày trước mẹ anh từng cố ý ghép bọn họ thành đôi, anh từ chối cho ý kiến, chẳng qua là dùng cách thức khác nói cho mẹ biết anh không phải người có thể tùy ý người ta sắp đặt, cho nên mẹ anh đành phải rưng rưng buông tha. 
Nhưng Hạ Lâm dương như rất có tình cảm với anh, thỉnh thoảng đến nhà anh tìm, không thì thường lui tới những nơi anh thường ra vào, anh thấy rất phiền phức, cho đến khi cô bị người nhà tống đi du học, mới làm cho anh trở về cuộc sống bình yên. 
Khang Trọng Lâm nhướn mày. “Thì sao?” 
Sở Duyên Vũ vỗ vỗ vai anh, càng ngày càng vui sướng khi người gặp họa. “Cậu không cần làm bộ, kỳ thật trong lòng cậu vô cùng ảo não phải không, có cảm xúc gì thì cứ phát tiết ra đi, mình sẽ giúp cậu giữ bí mật.” 
“Hình như cậu rất vui?” Khang Trọng Lâm lườm anh ta một cái. 
“Mình là đồng cảm với cậu, mình thấy ngày trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-dai-ma-vuong/179761/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.