Buổi tối,Thuần Dương nghiêm mặt ngồi trên sofa nhìn ba cô gái đang đứng cúi đầu trước mặt mình, họ bật run vì có cảm giác bất an chập đến,một cô gái lấp mấp hỏi:
"Chủ nhân, ngài...ngài gọi bọn em lên đây là có chuyện gì?"
Thuần Dương đứng dậy đi đến gần ba cô người hầu ấy lên tiếng:
"Mấy cô có gì muốn nói với tôi không?"
Cô gái đó lấp mấp
"Bọn...bọn em thì có gì để nói với chủ nhân chứ?"
Ngay lập tức anh giơ tay đến bóp mạnh lấy cổ cô ta một cách bất ngờ nói lớn
"Tôi đã thấy mấy cô tái phạm nhiều lần, chẳng qua là vì thương hại nên mới để mấy người tiếp tục ở đây làm việc,giấy nợ mấy người cũng đã kí, còn tính giả vờ không biết gì sao?"
Cô gái vùng vẫy nắm lấy cổ tay Thuần Dương nhăn mặt đau đớn lấp mấp
"Bọn em không có làm gì sai cả, sao chủ nhân lại..."
Hai cô gái còn lại run rẩy lấp mấp cúi đầu
"Chủ...chủ nhân, xin ngài bớt giận, có phải có ai đó đã nói xấu bọn em không?"
Thuần Dương bật cười nhạt
"Ha...giờ này còn có tư cách mà hỏi tôi sao? Giả vờ tốt lắm, tôi nhớ mấy người kí giấy vào đây làm việc chứ đâu kí giấy làm bà chủ nhà này nhỉ?Thế dựa vào đâu mà mấy cô có quyền...ngược đãi người hầu của tôi?"
Vừa nói xong, anh đẩy mạnh cô gái đó vào cạnh bàn không thương tiếc khiến cô ta lăn ra đất ho xốc ra máu, cả đám người hầu đứng gần đó cũng cảm thấy sợ hãi theo đều cúi đầu không dám nhìn cảnh tượng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/162328/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.