Nói xong ông trưởng phòng mở cửa ra, cô bước chân đi vào căn phòng vắng lặng đó, rồi cúi đầu nhìn bóng lưng người đang ngồi trên ghế xoay làm việc trước mặt, lấp mấp nói:
"Chào...tổng...tổng giám đốc, tôi là Bạch Hiểu Nhiên"
Rồi cô nhìn mái tóc anh từ phía sau thắc mắc:
(Sao hôm nay tóc tổng giám đốc hết bạc rồi? Chắc là ông ấy vừa nhuộm lại chăng?)
Anh im lặng một hồi rồi lên tiếng nhưng vẫn không xoay mặt lại:
"Cô biết vì sao tôi lại gọi cô lên đây không?"
Cô gãy nhẹ mặt:
"À thì tôi ăn trộm nước của công ty...cho nên..."
Anh lại hỏi:
"Không, còn một tội nữa"
Cô ngạc nhiên hỏi:
"Tội gì chứ? Tôi chỉ lấy nước thôi, ngoài việc này thì còn tội gì?"
Anh bật cười nhẹ:
"Hừ, cô phá hỏng máy bán nước tự động, cô tính sao đây?"
Cô ngạc nhiên tột độ lấp mấp:
"Sao...sao ngài lại biết?"
(Mà khoan đã, giọng nói người này có phải hơi trẻ không?)
Anh đứng dậy, bật quay người dần ra sau, nghiêng đầu nhìn cô nói tiếp:
"Bởi vì tôi là người tận mắt chứng kiến cô phá hoại nó đấy"
Cô ngạc nhiên tột độ chỉ tay vào mặt anh lấp mấp:
"Sao...sao lại là anh?"
Rồi cô nhăn mặt khoanh hai tay lại nheo mày nói:
"Hừ, được lắm, uổng công tôi cho anh một lon nước vậy mà anh lại đi bán đứng tôi, hại tôi bị kéo lên đây mà anh còn dám giả dạng tổng giám đốc sao?"
Anh nhíu mày:
"Cô bị bại não à? Sao tôi lại phải đi giả dạng làm gì? Vì tôi chính là Phó Thuần Dương, Phó tổng của công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nguoi-hau/162320/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.