Ngồi trong nhà hàng cao cấp, Mạnh Thiên Bình khôngđược tự nhiên, không chỉ vì cô chưa từng tới những nơi như thế này, mà còn vìcô ăn mặc đơn sơ quá, ngay cả phục vụ bàn lướt qua cô cũng nhịn không được liếcmắt nhíu mày.
Nơi này làm cô thấy không được tự nhiên.
“Làm sao vậy?”. Phát hiện thấy cô cứ một chút lạiđưa tay lên sửa quần áo, Dịch Tử Xá hỏi.
Cô lắc đầu, không muốn vấn đề của mình phiền tớianh, huống chi cô chỉ không được tự nhiên mà thôi, ai đến nơi mình chưa từngđến mà không khẩn trương như vậy, chờ thích ứng rồi sẽ hết.
Về phần quần áo đơn sơ bị người ta xem thường thì côkhông hề tự ti hay hối tiếc, vì hiện tại trên người cô chỉ có thế này thôi, đềudo cô dựa vào hai bàn tay mình cố gắng vất vả làm việc mua được, cô chẳng việcgì phải xấu hổ không ngẩng đầu nhìn đời.
Ngược lại, kẻ mặc quần áo hoa lệ mà phê phán ngườikhác, đối nhân xử thế không ra gì mới nên tỉnh lại kiểm điểm bản thân.
“Tôi chưa từng ăn cơm ở nơi phải dùng dao nĩa muỗngnhiều như vậy, anh có thể nói cho tôi biết đồ này phải ăn thế nào được không?”.Nhìn mấy món ăn xếp ngay ngắn trên bàn càng làm cô thấy vấn đề phức tạp hơn. Côkhông muốn làm trò cười cho người khác.
“Đương nhiên”. Dịch Tử Xá dịu dàng nói, sau đó đưatừng loại dao, nĩa, muỗng bày cho cô dùng.
“Đây là cái dùng ăn salad, ăn soup, ăn món chính, ănmón tráng miệng, tuy rằng chia ra làm 4 loại, nhưng không khác nhau là mấy, mỗiloại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-co-nang-ban-than/88432/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.