trong tình thế này thật sự không thể tra tay bởi trên tay bọn chúng điều có súng, Xuân từ trong người đó bước ra
" chỉ có 1 mình cô thôi sao? Hạo Thiên không đi cùng à" Xuân Nguyệt hỏi
" chỉ có 1 mình tôi thôi" Nhược Vũ mạnh miệng nói
" 1 mình, tôi không tin thằng nhóc đó lại bỏ mặt cô được" Xuân Nguyệt nói
" bà tha cho anh ấy và mẹ tôi đi, bà muốn tôi làm gì cũng được" Nhược Vũ nói
" vậy sao? nghĩa khí quá " Xuân Nguyệt nói
" không, mẹ không để con ở lại đâu" Bà Huỳnh nói
" anh cũng không đi, có chết thì cùng chết" Việt Bân nói
" im đi, từ khi nào các người có quyền được chọn hả, cả 3 người hôm nay không ai được ra khỏi đây" Xuân Nguyệt tức giận nói
một người chạy đến báo tin cho Xuân Nguyệt, thì thầm vào tai bà, sau đó có chút hoảng hốt, rồi quay đầu chạy đi theo tên đàn em đó
bà vừa đi thì bọn người đó chuẩn bị bắn cô, cô chạy đến chỗ một tên cướp lấy súng, đáng ngất tên đó, bắn cho tên khia một phát, mội thứ điều nhanh không ngờ
Việt Bân cũng lau đến cướp lấy súng của một tên định bắn cô, tuy anh yếu ớt nhưng vẫn cố hết sức mình để bảo vệ cô
rồi 1 tiếng * pằng* thêm 1 tiếng nữa * pằng*
mấy tên đó bị ngã lăn ra đất hết, không còn cửa động nữa
Hạo Thiên và một đám người từ đâu tiến đến trên tay còn cầm súng, thấy anh cô liền sững sờ lặng người
cả 2 nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468483/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.