bà Xuân Nguyệt tiếng lại gần Nhược Vũ, La Thành từ trong bước ra
" mẹ làm gì vậy?" La Thành hỏi
" con...con làm gì ở đây làm gì? sao mẹ hỏi mà không trả lời" Xuân Nguyệt hết hồn nói
" con đang tìm sách, nãy giờ con đeo tai nghe mà?" La Thành nói
" vậy con không nghe gì đúng không?" Bà Xuân Nguyệt dò hỏi
" mẹ nói gì" La Thành hỏi
" à không, thôi ra ngoài đi con" Xuân Nguyệt nói
cả hai mẹ con họ bước ra ngoài, La Thành quay đầu lại nhìn Nhược Vũ
anh đã cứu cô một màng thua trong đấy. thấy đã yên cô liền đứng dậy, thở một hơi dài rồi đi
sau khi nghe chuyện đó cô cảm thấy bất an, quay về phòng của Hạo Thiên,nhìn thấy anh ngây ngô đọc sách, cô cảm thấy thương xót cho anh vô cùng, nhưng bản thân cũng biết là mình yếu thế, mình không thể làm được gì, chỉ ngồi xuống cạnh anh
" sao vậy?" Hạo Thiên ngây ngô hỏi
nhìn thấy anh như vậy cô rất chua xót cho anh, đôi mắt cô buồn buồn
anh thấy cô như vậy liền ngồi xuống cạnh cô nhìn cô
cô đưa tay lên xoa đầu anh
" có phải cậu đã chịu rất nhiều thiệt thòi đúng không?" Nhược Vũ nhìn anh hỏi
anh lắc đầu nhìn cô, đôi mắt hai người dường như đã chạm được vào nhau, nhìn thấy anh như vậy cô nhất thời không kịp được lòng mà rơi nước mắt, cô ôm lấy anh vào lòng
trong sự ngỡ ngàng của Hạo Thiên, Hạo Thiên cũng vì thế ôm lấy cô
ngày hôm đó cô lại xuống bếp đem cơm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-chang-tong-tai-kho/468469/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.