Không được không được, cậu không có đàn ông ham muốn, tôi lại có.
———
Cửa trước của Hamo dán một tờ thông báo tuyển nhân viên, ngày đó có một người trẻ tuổi đứng lại nhìn nhìn rồi đi vào trong tiệm:
“Tiệm mọi người đang nhận người sao?”
Tiểu Ưu ngồi trên quầy bar liếc mắt nhìn cậu ta một cái, vẻ ngoài rất trẻ tuổi – chính là một thiếu niên rất đẹp!
“Đúng vậy, cậu đến xin việc à?”
“Vâng.”
Vu Nhược Tường ở phía sau nghe thấy tiếp liền đi ra khỏi phòng bếp.
“Có người đến xin việc?”
Thu xếp ổn thỏa thời gian làm việc và tiền lương cùng một loạt vấn đề khác rồi, thiếu niên liền chính thức trở thành một thành viên của Hamo.
Lúc hỏi đến tên của thiếu niên, cậu đáp:
“Tên em là Khang Tích.”
Tiểu Ưu chớp chớp mắt:
“A? Khang Hi à?”
Dường như đã đoán trước được phản ứng của Tiểu Ưu, thiếu niên mỉm cười, dáng vẻ có chút ngại ngùng.
“Không phải Khang Hi trong Hoàng đế Khang Hi, là chữ Tích bên cạnh chữ Kim.”
“À, thì ra là Khang Tích à…”
Sau khi Khang Tích đến tiệm thì Vu Nhược Tường và Tiểu Ưu đều nhàn hơn một chút, ít nhất thì lúc tiệm đông khách thì Tiểu Ưu có thể không hề e ngại mà giúp đỡ Vu Nhược Tường ở trong bếp, mà Khang Tích thì ở lại bên ngoài ghi hóa đơn cho khách, thanh toán và thu dọn.
Giữa trưa ngày hôm nay, lúc đến bữa trưa thì khi Hạ Trăn đang chuẩn bị đi ăn cơm liền thấy Tiểu Vương ở quầy CK bên cạnh đang ngây người ra ngồi phát ngốc, cậu liền huýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-o-hamo/66168/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.