Tay Ngô Nhất Phàm nắm chặt, gân xanh nổi lên.
"Đại nhân vật" bước vào!
"Ai da, Chu tổng chúc mừng năm mới, Chu tổng ngài tới ngồi đi!"
Cả nhà đều đồng loạt đứng lên, ngay cả ông bà ngoại tôi cũng phối hợp.
Ngô Nhất Phàm hiển nhiên cũng biết Chu tổng, vội vàng tiến lên chào hỏi.
Chỉ có tôi, bởi vì tránh bị buộc tội nên vẫn tiếp tục ngồi trên băng ghế nhỏ.
Giới thiệu công việc cho Tô Lê, liên quan gì đến tôi?
Tô Lê từ nhỏ đến lớn hại tôi nhiều lần như vậy, tôi không phá rối đã là nhân từ lắm rồi.
Rốt cục cũng có thể ăn cơm, khi bọn họ nhiệt liệt thổi phồng Tô Lê, tôi yên lặng đứng dậy đi vào phòng bếp chuẩn bị một chén cơm, gắp chút đồ ăn chưa lên bàn, ngồi trở lại bàn trà thấp mở ti vi bắt đầu che đậy tiếng ồn, tập trung ăn cơm!
Chỉ nghe thấy một giọng nói kinh ngạc truyền đến:
"Phu nhân?", tiếng người ồn ào nhất thời yên tĩnh, trong ti vi bọt biển bảo bảo gọi bạch tuộc ca thanh âm đê tiện, cực rõ ràng.
Tôi kinh ngạc quay đầu lại, đã thấy Chu tổng bưng bát đi về phía tôi: "Phu nhân, sao người không lên bàn ngồi?"
"Chu tổng, ngài nhận lầm người rồi."
Mợ tôi và Tô Lê vội vàng đi theo, còn không quên giới thiệu tôi một chút.
"Con nhỏ này từ nhỏ có mẹ nuôi nhưng không có ba dạy, gặp người khác ngay cả chào hỏi cũng không biết, vừa rồi đối tượng xem mắt của nó đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nu-cuoi-cua-em/2726591/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.