Sáng hôm sau, nhà trai đã sang nhà gái làm lễ gia tiên rồi đón dâu ra nhà hàng chuẩn bị làm những công đoạn quan trọng còn lại. Nhã Quỳnh được vào phòng chờ để make up lại và thay ra một bộ trang phục khác. Lúc xong mọi thứ thì cũng gần đến giờ đãi khách. Trong phòng bây giờ cũng chỉ còn lại một mình cô. Vội ngắm mình qua gương một lần nữa, chuẩn bị di chuyển ra ngoài thì Nhã Chi lại vào trong. Cô ta khoá trái cửa rồi nhìn cô bằng vẻ khinh khỉnh đáng hờn.
– Xem ra chị có phúc quá nhỉ? Ba cũng chi mạnh tay thật. Mới đó mà đã chuẩn bị được một hôn lễ chỉnh chu sang trọng như vậy.
– Em muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra. Vòng vo mãi làm gì mấy chuyện ngoài lề.
Những tưởng đã yên ổn, nhưng giữa đường Nhã Chi lại ngán chân, có điều cô cũng không ngại tiếp. Sự chịu đựng nhu nhược trong quá khứ đã quá đủ rồi đối với cô rồi.
Nhã Chi đi lại gần cô, cô ta ngắm ngía rồi đảo quanh cô một vọng. Bàn tay vô ý cũng rà quanh chiếc éo đang được váy cưới bó sát của Nhã Quỳnh.
– Cái váy này đẹp quá nhỉ. Mà chị có xứng đáng được lộng lẫy như vậy không? Để tôi giúp chị chỉnh trang lại một chút.
Nói rồi xoẹt một cái, cây kéo nhỏ trong tay cô ta đã chuẩn bị từ lúc nào cắt nhẹ lên eo áo cô một lằn dài. Nhã Quỳnh giật mình nhìn xuống nơi vừa rách kia. Nhưng nó nằm ở phía sau nên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhu-sinh-menh/2593086/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.