Vì sự kiện ban sáng mà tâm trạng vui vẻ của Mặc Tô kéo dài đến tận hôm sau.
Mới sáng sớm thức dậy, cô kéo Dior vào nhà tắm để tắm rửa, chuyện mà tên này ghét nhất đời chính là tắm, lần nào cũng kháng cự không chịu, nhìn nó tắm xong tức tối chạy ra ban công phơi nắng, cô cười khẽ, chỉ thấy đáng yêu quá mức, rồi quay vào tiện thể dọn dẹp sạch sẽ căn nhà.
Lúc nhỏ mỗi lần thấy mẹ chăm chỉ dọn sạch căn nhà, cô lúc nào cũng nghĩ, sau này mình không muốn làm chuyện mệt mỏi như vậy. Sau này cô sẽ tìm một ông chồng ngoan, yêu cô thương cô, không cần cô làm gì cả, chiều chuộng cô như lão phật gia vậy.
Bây giờ mới biết, thực ra dọn dẹp nhà cửa cũng là một chuyện rất vui vẻ. Đặc biệt là vừa nghe nhạc, vừa thong thả dọn dẹp mỗi một món đồ thuộc về bản thân mình.
Đến khi cô dọn sạch nhà rồi, bộ lông dài của Dior cũng được ánh nắng hong khô, cô lấy dây thun ra buộc đám lông dài che mắt nó lại.
Mặc Tô nhớ lại hồi Dior còn bé, lần đầu cô nhìn thấy nó, nó ngồi cạnh Viên Mộ Tây trông cực kỳ ngoan hiền. Lần đầu tiên cô đã thích cái tên không được coi là nhỏ bé lắm này. Về sau thân với nó rồi, cô mới biết nó không hề ngoan hiền như vẻ bề ngoài. Khi có người ở nhà, nó có thể ngoan tới mức khiến người ta quên mất sự tồn tại của nó, không hề sủa inh ỏi, lần nào cô làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150980/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.