Vu Nhược Cẩn trước đây cũng từng làm việc ở khắp chốn, mới nhìn chiếc xe đã biết giá trị rất cao, lại nhìn người ngồi bên trong, tỏ ra sửng sốt vô cùng: "Hà thiếu?"
Mỹ nữ như thế Niệm Sâm đương nhiên từng gặp, nhưng mỹ nữ anh từng gặp lại quá nhiều, người như cô ta có gặp cũng không ấn tượng gì, anh chẳng màng để ý, tự xuống xe, đến cạnh Mặc Tô đang đứng ngẩn ngơ. Tư thế ung dung nho nhã, ôm vai Mặc Tô rồi dịu dàng nói: "Mặc Mặc, chúng ta đi thôi."
Sự dịu dàng đó ngay cả Mặc Tô cũng hiểu lầm mình là người yêu thân mật nhất của anh.
Cô không biết tại sao Hà Niệm Sâm hết lần này đến lần khác giúp đỡ cô, nhưng thấy vẻ tổn thương toát ra từ ánh mắt Viên Mộ Tây, cô thật sự có một chút khoái cảm vì trả được thù.
Nhưng mà... trong lòng vẫn có phần không nỡ...
Cô cụp mắt, không nói gì, để mặc Niệm Sâm ôm vai cô, quay lưng rời đi.
Đúng lúc này, Tiểu Vương từ đối diện đi tới nhìn thấy Viên Mộ Tây và Vu Nhược Cẩn đứng đó, gọi: "Giám đốc Viên, hai người cũng mới tới à?" rồi mới nhìn thấy Mặc Tô được Niệm Sâm choàng vai, bàng hoàng một lúc rồi chớp mắt, gọi một câu vẻ khó tin: "Chị Tô?"
Mặc Tô chỉ khẽ gật đầu, rồi ngồi vào xe.
Xe nhanh chóng khởi động rồi lao vút đi, để lại một đám bụi.
Tiểu Vương đứng tại chỗ đờ ra một lúc rồi mới lắp bắp hỏi: "Giám đốc Viên, ban nãy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150963/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.