Bữa tối của Mặc Tô giải quyết tạm ở quán ăn nhỏ trong tiểu khu, về đến nhà, vừa định tắm rửa nghỉ ngơi xong thì điện thoại đổ chuông.
Cầm lên xem, là một số lạ, tưởng ai vớ vẩn gọi đến quấy rối nên cô không nghe, ném điện thoại lên sofa, vào nhà tắm rửa ráy.
Không ngờ lúc tắm xong đi ra thì điện thoại vẫn reo, lúc cầm lên xem thì vừa tắt máy, bên trên hiển thị đến mấy chục cuộc gọi nhỡ. Đều cùng một số.
Tiếng chuông vừa dứt thì nhanh chóng vang lên lại, cô tò mò nghe máy, tưởng ai đó rất cấp bách mới gọi, bên trong vẳng đến những tiếng ồn ào, rồi sau đó một giọng bình thản lạnh lùng vang lên: "Đổng Mặc Tô, đến công ty lấy văn kiện trong tập hồ sơ trong suốt đặt trên bàn lại đây, tôi ở Khuynh Thành."
Vừa định nói thì điện thoại đã cúp ngang, ngay cả cơ hội cho cô nói cũng chẳng có.
Mặc Tô tưởng là văn kiện gì quan trọng, đành cởi áo ngủ vừa mặc vào, thay đồ rồi cầm chìa khóa ra ngoài.
Tòa nhà ANI buổi tối thật sự quá đáng sợ, trên hành lang đèn rất sáng y như trong phim kinh dị, đặc biệt là phía văn phòng Hà Niệm Sâm, vì có thêm hiệu quả cách âm thì tiếng gió bên ngoài không nghe thấy, một mình ở bên trong như bị nhốt trong một không gian kín.
Mặc Tô ban đầu còn không ngừng an ủi là chẳng có gì phải sợ, nhưng bước chân bất giác nhanh thêm, cuối cùng là co chân chạy luôn.
Chạy thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150959/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.