"Trời ơi!" Mặc Tô giơ tay đẩy trán Lý Dao: "Ai dạy cậu thế, mấy ngày không gặp sao lại biến thành sắc nữ rồi?"
Lý Dao hơi đỏ mặt, làu bàu: "Không nói nữa." Nói xong liền khởi động xe.
Mặc Tô nhìn bạn, cảm giác cô nàng hiện tại thực sự hạnh phúc, ánh sáng nhàn nhạt trên gương mặt cô nàng khi nhớ đến người đàn ông mình yêu, mày mắt vô thức để lộ sự dịu dàng và chân tình, đó là điều không thể giả tạo được. Có lẽ trước đây lâu lắm rồi, trên gương mặt cô cũng từng có vẻ biểu cảm đó, nhưng mà...
"Dao Dao, nếu hạnh phúc thì cứ giữ lấy. Nhớ phải giữ chặt." Cô bỗng khẽ nói: "Hạnh phúc là thứ đôi lúc rất nghịch ngợm, nếu cậu không trông chừng kỹ, nó sẽ chạy mất."
Lý Dao nhìn vẻ nghiêm túc của bạn, phì cười thành tiếng rồi giơ tay đấm cô: "Thôi đi, sao cậu tự dưng lại nghiêm túc thế, làm tớ chịu không nổi rồi. Hôm nay chúng ta đi ăn lẩu nhé? Chúc mừng cuộc sống mới bắt đầu của Đổng tiểu thư!"
Mặc Tô tất nhiên không có ý kiến, từ sau khi Lý Dao ở với người yêu, cô hiếm khi đi ăn với bạn. Phụ nữ hình như bẩm sinh đã là động vật trọng sắc khinh bạn, điểm này cô hiểu rất rõ.
Đúng lúc chiếc xe sắp chạy tới quán lẩu thì điện thoại Lý Dao đổ chuông.
"Alo?" Vừa nghe thấy giọng nói bên kia, giọng cô nàng lập tức dịu lại, vừa ngọt vừa mềm, như kẹo bông gòn sắp tan chảy vậy.
Mặc Tô ngồi cạnh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150956/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.