Cô cúi đầu, Hà đại Boss lại giỏi ngụy trang như thế, đương nhiên cô không thể nhìn thấy nụ cười xấu xa che giấu của anh rồi. Vẫn là Diệp Phàm không thể nhìn được mà tiến lên, nói nghiêm túc: "Trước đây cũng từng có dịp trò chuyện cùng cô Đổng, thực ra hỏi những câu này chỉ là hình thức mà thôi, mong cô Đổng đừng để bụng."
Mặc Tô khẽ cười rồi lắc đầu.
Diệp Phàm gọi điện, trưởng phòng ban nãy đưa cô tới gõ cửa bước vào, Diệp Phàm nói: "Tiếp theo thì trưởng phòng Lâm sẽ đưa cô đi tham quan công ty và giải thích một số việc, có gì không hiểu cô cứ hỏi anh ấy."
Mặc Tô gật đầu, nhìn Hà Niệm Sâm vẻ mặt không chút cảm xúc, rồi quay đi cùng với trưởng phòng Lâm.
Đến khi cả hai rời khỏi văn phòng rồi, Diệp Phàm mới nói: "Niệm Sâm, cô Đổng này đã chọc giận cậu à? Mà cậu phải dạy dỗ người ta thế?"
Niệm Sâm liếc nhìn anh ta, ngồi xuống sofa, nghịch ly trà đã nguội lạnh: "Tính cách cô ấy quá bướng bỉnh, tôi chỉ muốn mài dũa nó một chút."
"Không biết cách quan sát lời nói sắc mặt, cũng không giỏi đánh giá tình huống. Cô gái như vậy đúng là không được đáng yêu cho lắm." Diệp Phàm cười nói: "Giống như học sinh vẫn đang đi học vậy, nghĩ thế giới này quá hoàn mỹ."
Niệm Sâm cười cười, không nói gì.
"Nhưng nói ra thì cậu cũng xấu xa quá, biết người ta mới thất tình mà cứ rạch vết thương ra. Lúc bị người ta vạch trần còn giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150954/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.