Mặc Tô nhìn sang, mấy nữ sinh kia đang nhìn về phía cô, còn có người lấy điện thoại ra chụp nữa, Mặc Tô vô thức kéo Niệm Sâm vào bên trong, ở đây cô rất quen thuộc, dù đã tốt nghiệp thì cũng thường cùng Lý Dao tới đây ăn. Ông chủ thấy quán mình có "fan" trung thành thì lần nào cũng giữ chỗ tốt cho cô. Kéo thẳng Hà Niệm Sâm vào gian trong, cô mới buông tay anh ra, giải thích về hành động đó: "Tôi quên mất thời điểm này là đông nhất, ưm... là tôi suy nghĩ không chu đáo, cũng may mà chạy nhanh, ban nãy chắc chưa bị chụp trúng đâu nhỉ?"
Hà Niệm Sâm là tổng giám đốc của ANI, đương nhiên không thể bị chụp ở nơi nhỏ bé này, Mặc Tô trong tích tắc có ảo giác như đang ăn cơm cùng ngôi sao, ở nơi đông người còn phải lén la lén lút, biết sớm đã không chọn nơi này, ngại chết đi được.
Niệm Sâm không trả lời câu hỏi của cô, mà nhìn quanh phòng một vòng, "Đây chính là nơi mà cô nói thức ăn rất ngon?"
Thấy anh không để bụng, Mặc Tô tự nhiên thấy nhẹ cả người: "Đúng thế, mời chủ tịch Hà ngồi trước." Ban nãy khi họ vào, phục vụ vẫn đang bận, lát sau mới cầm thực đơn chạy tới, "Chị Tô, chị lại đến à. Lần này có giống lần trước không?"
"Không." Cô phủ định, không nhìn thực đơn mà tiện miệng nói ra tên vài món, sau đó hỏi Niệm Sâm: "Anh có cần gọi thêm gì không?"
"Không cần, cô chọn là được."
Phục vụ vừa ghi lại món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150942/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.