"Mình không muốn trở thành người mà mình ghét."
Buổi tối tắm rửa xong, Mặc Tô ghi một hàng chữ vào sổ ghi chép của mình. Từ hồi đại học cô đã luôn có thói quen ghi ghi chép chép trên sổ, mãi đến khi đi làm rồi cũng không thay đổi.
Viên Mộ Tây từng cười cô như một đứa trẻ chưa lớn, mỗi ngày đều phải viết nhật ký. Thực ra lúc đó cũng chẳng viết gì nhiều, chỉ có điều lần nào viết cũng trùng hợp bị anh nhìn thấy mà thôi.
Máy tính đang phát bản điện ảnh mới nhất của bộ phim "Tiến hành tình yêu đến cùng". Mặc Tô không mấy khi xem phim, đa phần là do con mọt phim Lý Dao giới thiệu, thực ra đa số người xem phim này đều là do bộ phim truyền hình quá "hot" năm đó, mọi người xem lại để có thể tìm thấy tình yêu thuần khiết từng có thời đại học. Mặc Tô cảm thấy cô lúc này chắc là không hợp để xem kiểu phim này, cho dù hồi ức trong trường trước đây tốt đẹp đến mấy thì đối với cô, chỉ cần có liên quan đến Viên Mộ Tây, cô đều không muốn nhớ lại làm gì.
Tâm trạng bỗng phiền muộn lạ lùng, cô tắt máy tính, nằm trên giường, tiện tay lấy cuốn sách xem. Là sách của Thương Ương Gia Thố, vừa hay lật một trang là một bài thơ được phổ biến rất rộng rãi: "Lần đầu tốt nhất không gặp nhau, vì như thế sẽ không yêu nhau..."
Không biết có phải do quá mệt mỏi hay không mà đọc mấy dòng đã cảm thấy mí mắt nặng trĩu, mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150934/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.