Mặc Tô giương đôi mắt đỏ hoe sưng húp lên nhìn anh, miệng hơi há ra, mãi không khép lại được.
Người đàn ông này đã từng xuất hiện trên tạp chí kinh tế nổi tiếng quốc tế, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc lạnh lùng, ít khi nói cười. Tuy ngoại hình vô cùng tuấn tú nhưng Mặc Tô lần đầu tiên cũng chưa nhận ra ngay.
Có lẽ khi quá yêu một người, người đàn ông khác dù đẹp cách mấy cũng chỉ là phù vân trong mắt cô chăng.
Mặc Tô hành nghề luật sư cũng tiếp xúc qua vài người nổi tiếng, nhưng nổi tiếng đến thế thì là lần đầu, đặc biệt là ngồi trong xe anh, cự ly gần thế này thì càng là chuyện khó tin được. Điều khiến cô không ngờ là người như anh mà nở nụ cười, trong mắt lại có sự ấm áp khó tả.
Không biết là do nụ cười của anh quá quyến rũ hay thế nào mà Mặc Tô ngồi đờ ra, mãi vẫn trong trạng thái hóa thạch.
Vẻ biểu cảm quá tự nhiên và phản ứng của cô anh thấy hết, Hà Niệm Sâm vốn định nói gì đó chợt ngưng bặt, khóe mắt cong cong, bật cười.
Bỗng dưng cảm thấy cô gái nhỏ trước mặt sinh động đáng yêu lạ thường. Giống như lần đầu gặp nhau ở quán cafe sân bay, từ lúc cô bước vào, anh đã bắt đầu chú ý.
Hoàn toàn không phải vì dung nhan của cô khiến người ta bị tiếng sét ái tình, mà là dáng vẻ thất tình đó, rõ ràng nhìn thấy người đàn ông mình yêu bị một cô gái khác khoác tay tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/3150928/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.