Khi gặp họ, là trên con phố ngựa xe như nước.
Cô gái đó thực sự rất xinh đẹp, khoác tay anh đứng ở đầu phố, hai người thì thầm thân mật như đôi thiên nga gắn bó keo sơn. Gương mặt anh toát lên vẻ thoải mái nhẹ nhàng, đôi mắt đen có một vẻ dịu dàng không thể nhìn lầm được. Cô biết, đó từng là ánh mắt anh từng nhìn cô, bây giờ lại nhìn người con gái khác.
Từ chàng thiếu niên tuấn tú đến người đàn ông chín chắn, Mặc Tô từng ngỡ cô thực sự có thể ở cạnh anh rất lâu, rất lâu, lâu đến mức cả hai đều tóc trắng phơ phơ, nắm tay nhau già đi.
Thời gian bảy năm mong manh như hạt cát, những sự vật vốn diệu kỳ đều chảy trôi theo nó, bị biến đổi hoàn toàn, cô mới biết, cả đời mà anh nói cũng chỉ là bảy năm mà thôi.
Khi cuộc sống quá đỗi bình yên, sự khác biệt trong tính cách của cả hai dần dần lộ rõ. Anh tích cực tiến thân, cô lại lười biếng bị động; anh theo đuổi sự hoàn hảo, cô cam phận bình thường; anh cố gắng trèo lên đỉnh cao của sự nghiệp, cô lại chỉ muốn sống yên ổn.
Thế nên ngày hôm đó rốt cuộc cũng đã đến, Thượng đế chỉ đang tìm thời điểm hợp lý mà thôi.
"Cô gái kia tên Vu Nhược Cẩn, sinh viên đại học C, làm thêm ở quán bar, cũng không biết tại sao lại một lòng với Mộ Tây đến vậy, cậu cũng biết đàn ông có lúc thực sự rất khó kháng cự lại sự cám dỗ như thế mà, nên là..." Vương Khải năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nhau-roi-cung-ve-voi-nhau/136171/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.