Mang tâm trạng chán chường, tôi trải qua hai tiết học còn lại của ngày hôm đó một cách nhạt toẹt đầy lơ đễnh. May phước là thầy Triều dạy Anh và cô Lan dạy Sinh không có kiểm tra bài soạn giống như cô Tuyết dạy Văn nên buổi học đầu tiên kết thúc êm xuôi.
Trống đánh báo hiệu tan trường, toàn thể học sinh khối sáng túa ra như ong vỡ tổ, từng dòng người lũ lượt đổ về các bãi gửi xe nằm nép dưới mái hiên dọc theo sân thể dục.
- Ê Nam, chiều đi đá banh hông mày? Có kèo ngoài sân 36 hecta nè! - Tuấn rách í ới gọi, có vẻ thằng này tính bù đắp cho tôi vụ hụt giải đấu liên trường.
- Thôi, đang chán mày ơi, về ngủ khỏe đi! - Tôi lắc đầu từ chối, xốc cặp lên vai.
- Mới nhiêu đó chán gì, tao cũng bị phạt nè, có sao đâu! - Luân khùng đứng dậy theo.
- Hên sao tao không làm cán sự môn gì, lớp trưởng nên được ưu tiên cho ngồi hé hé! - Khang mập cười mãn nguyện, và trong một thoáng ngắn ngủi tôi đã nghĩ là mình nhìn thấy ánh mắt của thằng bạn mình đang hướng về phía Ái Khanh.
Nhưng lúc đó tôi không quan tâm lắm nên chỉ quay sang nhìn Tiểu Mai đợi ra về chung, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo. Nàng biết ý, khẽ cười rồi cùng tôi bước ra cửa.
- Chiều qua nhà em chơi đi!
- Hử? Chuyện lạ nha, sao hôm nay chủ động rủ anh vậy? - Tôi ngạc nhiên trước yêu cầu này của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778852/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.