Biển về cuối chiều đã dần thưa người, gió thổi mát rượi như mơn man làm dịu đi những muộn phiền, ánh tà dương trên mặt nước xanh tạo cảm giác thanh bình vô hạn. Hai đứa tôi ngồi trên dải cát trắng muốt hướng bên thảm cỏ xanh của sân golf Novotel, tôi nhìn bâng quơ ra đường chân trời, em Vy mắt buồn im lặng, chốc chốc lại khẽ vuốt tóc.
Tôi cũng chả biết nói gì chỉ biết im thin thít, đang trong tư thế của kẻ tội đồ chờ nhận án phạt, ngồi rắc cát rồi vùi ra đẩy vô, y chang thằng con nít định xây lâu đài.
Tự dưng ở đâu đằng xa có 3 thằng vẻ như dân sống gần biển, đen trùi trũi và trông hơi bị…lễu lão, chúng nó đi ngang qua nhìn em Vy ko chớp mắt, tôi âm thầm vận công giới bị, thằng nào có ý xông vào là tôi bật dậy…dẫn em Vy chạy ngay.
Đang ngồi rủa thầm 3 thằng đó trong đầu bằng những gì tệ hại nhất mà tôi có thể rủa khi tụi nó đã khuất đằng xa thì em Vy nhìn sang tôi.
- Sao im ru thế? – Vy hỏi.
- Thì…Vy rủ ra mà, N biết nói gì! – Tôi lúng búng đáp.
- Ừm! – Vy gật đầu.
Tự dưng tôi cảm thấy gió mạnh hơn, và sóng bắt đầu dồn dập xô vào bờ, thiên nhiên đã hãi hùng, dự là tình hình vài giây tới của tôi có khi cũng vậy, tôi đâm hoảng hất tay bể luôn cái nhà chòi cát đang xây.
- Tối qua Vy cũng ngồi đây, nghĩ rất nhiều!
- Ừ…..!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-chi-hai-duoc-nham-em-gai/2778224/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.