Giờ ra chơi, thấy bọn Sở Diên cùng Ngôn Hi Lạc đi rồi, Lý Nhất Đồng mới quay lại hỏi Ngụy Hi Hòa, gương mặt không giấu nổi sự tò mò:
"Hi Hòa, cậu thích Sở Diên à?"
Ngụy Hi Hòa nghe cô nàng hỏi vậy thì giật mình lắc đầu:
"Đồng Đồng, mình không có. Chúng ta còn là học sinh cấp 3 mà. Chẳng qua là bạn bè nên giúp đỡ lẫn nhau thôi."
Lý Nhất Đồng ngập ngừng:
"Nhưng tớ thấy Sở Diên cậu ấy có vẻ thích cậu. Thật đó, tớ chưa thấy Sở Diên đối xử với ai tốt như thế cả. Cậu còn nhớ hôm chúng ta trực nhật không, cậu ấy cùng đám Phương Thành ở lại, giúp chúng ta. Từ trước đến nay, bàn họ chưa bao giờ trực nhật cả. Tớ cảm thấy, Sở Diên không phải loại người lấy việc giúp người khác làm niềm vui đâu."
Hơn thế nữa, ở trước mặt Ngụy Hi Hòa, Sở Diên giống như biến thành một người khác vậy.
Ngụy Hi Hòa thực sự khâm phục khả năng quan sát tinh tế của Đồng Đồng. Cô nàng cảm thán:
"Tớ cũng chẳng biết nói thế nào nữa. Nhưng loại người sáng chói, kiêu ngạo lại quen phóng túng, tự do như Sở Diên, tớ sợ nếu như cậu quen cậu ấy, sẽ bị thiệt thòi."
Vẻ ngoài của Sở Diên quá mê hoặc, hơn nữa, gia thế thần bí của cậu cũng khiến người khác không khỏi cảm thấy tò mò, chỉ dám ước ao.
Ngụy Hi Hòa thở dài, cô cũng không muốn mọi chuyện đi quá xa.
Ngụy Hi Hòa tan học về nhà, như thường lệ, cô vẫn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nham-anh-trang/2945059/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.