"Tiếu Mặc Thần! Tên đàn ông cặn bã! Ngay cả cốt nhục thân sinh của mình cũng không chịu buông tha! So với việc ở đây chịu sự lăng nhục của anh, thì tôi thà chết trong sạch!"
"Tôi nguyền rủa đôi cẩu nam nữ các người chết không tử tế!"
"Tôi chết, cho dù hóa thành lệ quỷ cũng muốn đời đời kiếp kiếp quấn lấy các người!"
- KHÔNGGGG!!!
Tiếu Mặc Thần từ trong mộng tỉnh lại, hắn thở hổn hển đánh giá hoàn cảnh bốn phía, đây là nhà của hắn.
Ngày đó, hắn từ trong nhà đi ra, lái xe được nửa đường, trong đầu hiện lên khuôn mặt tuyệt vọng của Cố Thiển.
Trở về nhìn nàng một chút, đừng để cho nàng làm chuyện điên rồ.
Trong lòng hắn an ủi mình, trở về chỉ nhìn nàng một cái, trời sáng sẽ đi.
Nhưng mà hắn về nhà nhìn thấy cửa lớn rộng mở, hắn có chút lo lắng đi vào, tìm một vòng vẫn không thấy tung tích của Cố Thiển, gọi điện thoại thì phát hiện điện thoại Cố Thiển vẫn ở trong phòng ngủ.
Hắn lái xe quanh tiểu khu, ánh mắt nhìn khắp nơi tìm kiếm bình bóng của nàng.
Cho đến khi hắn vô ý nhìn thấy mấy nam nhân chạy hướng ra bờ sông, giống như đuổi theo một người nào đó.
Thân ảnh yếu ớt gầy gò run run dưới nắng sớm, nàng quay đầu lại, ngũ quan non nớt dưới ánh mặt trời tản ra vầng sáng, tựa như tinh linh dừng lại giữa nhân gia.
Hắn tự tay muốn giữ lại, nhưng không có cách nào ngăn cản cơn đau quặn bụng dưới thân thể nàng.
Một khắc kia, hắn mới biết được, hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-hai-van-dam/116110/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.