Sau đó đi tắm, Lâm Lạc Tang tắm trong do dự.
Cô vừa cảm thấy là mình nghe lầm nhưng lại vừa cảm thấy những lời này của anh nói ra quả thật khá ư là nghiêm túc.
Anh nói: không cho nói kiểu lời nói anh không thích em, bởi vì là sai.
Sáng nay sau khi phát hiện cô không nhớ rõ một đoạn này, dường như anh thật sự hơi mất mát.
…… Anh cũng thích cô sao? Bắt đầu từ khi nào?
Cô tắt vòi hoa sen, đội cái khăn ngồi suy nghĩ lung tung bên bồn tắm, ánh mắt đối diện với tấm gương ngay lập tức, đột nhiên nghĩ đến một đêm kia mình ngồi ở mép giường anh, anh ngước mắt đón nhận với ánh mắt nghiêm túc, nói anh cần cô.
Bởi vì thích cho nên cần.
Cô lau tóc với tâm trạng phức tạp, khoảnh khắc mở cửa phòng ra, hơi nước trong phòng tắm dần dần biến mất ở trước mắt, không khí mang theo hương gỗ bách tràn vào xoang mũi.
Dường như mò mẫm quá lâu trong mê cung sương mù dày đặc, không biết chạy về phía nào mới là phương hướng chính xác, cũng không biết chờ đợi mình phía trước là cái gì, nhưng phút chốc giữa mây mờ sương tan, mọi thứ trước mắt đều sáng tỏ rõ ràng.
Cô ngẩng đầu, lần đầu tiên cảm thấy rằng nhìn thấy tương lai.
Trong phòng khách có tiếng tin tức TV, Bùi Hàn Chu vừa nghe tin tức vừa xem kế hoạch, còn đang gõ gì đấy trên máy tính.
Bước chân của cô rất nhẹ, vốn tưởng rằng anh sẽ không phát hiện ra mình, ai ngờ chưa được bao lâu anh đã ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966806/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.